TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(242)
Ngôn Hạ đến khách sạn khoảng hơn sau 30 phút. Nhưng khách sạn lại là hội sở có tính tư mật rất cao, chỉ chiêu đãi hội viên, Ngôn Hạ vừa vào đã bị bảo vệ ngăn ở bên ngoài.
Cô vừa sốt ruột vừa tức giận, liên hệ Ngôn Hiên mua lại luôn khách sạn. Nữa tiếng sau , cô cầm thẻ công tác của cổ đông được vệ sĩ đưa đến, nghênh ngang đưa người tiến vào bên trong.
Ngôn Hạ đi xuyên qua đám người còn đang ngơ ngác nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái, đi vào một hành lang. Hai bên hành lang, phòng đều có gắn bảng số phòng, cô lần theo định vị Tiêu Viển tải qua, tìm tới gian phòng kia, phòng 404.
Rầm....
Vệ sĩ đạp bung cửa từ bên ngoài, tiến vào trong.
Tuyết Y ngoài ý muốn nhìn thấy Ngôn Hạ thì giật mình kinh hãi, cứng đờ tại chỗ.
Ngôn Hạ chau mày nhìn cô ta quần áo không chỉnh tề nhưng không nói một lời , nhìn khắp phòng 1 lần rồi đi đến chổ Giang Ngôn.
Giang Ngôn nhìn thấy Ngôn Hạ , 2 mắt như sáng lên, giống như 1 người đi lạc giữa sa mạc mênh mông cứ tưỡng mình sắp chết thì phát hiện 1 ốc đảo, toàn thân căng cứng phòng bị cũng buông lõng xuống.
Ngôn Hạ cúi người lấy đi con dao trong tay anh , tay Giang Ngôn sớm đã máu me đầm đìa, Ngôn Hạ cau mày. Anh giơ tay ôm lấy cô:
- Bảo bối !!! Em đến rồi!
Tim Tuyết Y thít chặt 1 hồi, mồ hôi lạnh lập tức xuất hiện, nhịp tim đập tăng tốc thình thịch giống như muốn nhảy ra ngoài.
Ngôn Hạ nhìn cô,một trận âm hàn không biết từ chỗ nào thổi đến, hàn ý lãnh đạm dày đặc, từ lòng bàn chân vọt thẳng lên đỉnh đầu , tê dại.
- Ngôn ... Ngôn Hạ... sao cô ... cô ở đây??
Tuyết Y lui lui về phía sau ,sắc mặt trắng như bột phấn, lảo đảo thân thể đụng vào ghế sofa trong phòng, ngã ngồi.
Ngôn Hạ chĩ nhìn thôi cũng đã dọa cô ta đến run chân.
Lãnh ý trên mặt cô lúc này... quá đáng sợ!!! Như thể tùy thời, muốn giết người!!!
- Không sao rồi!!! Em ở đây!!
Ngôn Hạ ôm lấy Giang Ngôn, tay vổ vổ sau lưng anh. Rồi nhìn về phía Tuyết Y lúc này đã sợ hãi lui đến góc tường:
- Cô muốn làm gì với anh ấy???
- Tôi... Tôi...
Ngôn Hạ nhếch môi, thần sắc lãnh đạm bình tĩnh, rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức muốn chém người:
- Cho dù cô muốn làm gì thì cũng nuốt ham muốn đó lại cho tôi!! Anh ấy là của tôi!!!
Đáy lòng Tuyết Y tràn oán hận, Tần Diệp để cô ta đến, là muốn để Giang Ngôn cùng cô ta phát sinh chuyện ái muội.
Ban đầu Tần Diệp vốn muốn cùng Ngôn Hạ phát sinh , nhưng khi gặp Tuyết Y trong KTV , Tần Diệp đã thay đổi hành động. Bỡi vì anh biết, nếu anh dùng thủ đoạn cưỡng ép cô, cô nhất định sẽ hận anh. Với tính cách của cô, nói không chừng sẽ trỡ mặt với anh. Nhưng nếu người phát sinh quan hệ với nguời khác là Giang Ngôn. Thì sẽ khác, Tần Diệp sẽ chĩ cần thuận lí thành chương, ở bên an ũi cô rồi đưa cô về Bancelona là được.
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(243)
Còn về phần Tuyết Y,chĩ cần cô ta có thể phát sinh quan hệ cùng Giang Ngôn thì có thể cầm mấy trăm triệu. Hơn nữa, cũng có thể thành công chia rẽ Ngôn Hạ và Giang Ngôn.
Cô ta cũng muốn trả thù, muốn Ngôn Hạ nếm trãi cảm giác đau khổ khi không giữ được người mình yêu. Muốn Giang Ngôn phãi trả giá vì những gì anh đã làm với cô ta và công ty của gia đình cô ta.
Nhưng, nhưng bây giờ... chẳng phãi Tần Diệp đã nói chuyện này chỉ có anh và cô ta biết thôi sao?? Sao bây giờ Ngôn Hạ lại ở đây????
Tuyết Y run rẩy:
- Là... Là Tần tiên sinh bảo tôi làm!!
- Tần Diệp??
Ngôn Hạ cau mày, bàn tay đang ôm anh vô thức nắm chặc lại thành nắm đấm.
- Diệp tử bảo cô làm?
Nội tâm Tuyết Y lúc này chỉ còn lại sợ hãi, trên khuôn mặt chỉ còn lại mấy phần xanh xám không nhìn ra huyết sắc.
- Đúng, là Tần tiên sinh!!!! tôi...
Ngôn Hạ khẽ nhắm mắt, cô cắn chặt môi 1 cái. Đáy lòng cảm giác rõ rệt có 1 thứ vừa rơi vỡ, đau lòng , xót xa và nhiều hơn là giận dữ.
Tần Diệp cùng cô trải qua 6 năm ở Bacelona, cùng nhau đi học , cùng nhau ăn uống, cùng nhau ca hát, cùng nhau biểu diển, thậm chí còn cùng nhau sống dưới 1 mái nhà. Sớm đã có 1 loại hiểu nhau không cách nào phủ nhận. Lúc cô bé trợ lí hớt hãi đến nói với cô Giang Ngôn xảy ra chuyện, cô đã nghi ngờ.
Nhưng cô không dám tin, bây giờ .. không muốn tin cũng không thể được!
Chưa bao giờ Ngôn Hạ cảm thấy, cái cảm giác hiểu nhau này ... lại đáng ghét như vậy.
Gịong nói của Tuyết Y mang theo sự sợ hãi, run rẩy. Nhưng nhìn thấy Giang Ngôn ôm cô , trong nháy mắt sự sợ hãi bị đẩy lùi chỉ còn lại oán hận.
- Cô .. cô muốn gì ? Tất cả đều là tại cô!!! Vì cô xuất hiện anh ấy mới đối xữ với tôi như vậy!!! Trước khi cô xuất hiện , anh ấy không đối xữ với tôi như vậy!!!
Cả người Tuyết Y tức giận đến run rẩy.
- Đều là tại cô!!! Anh ấy nhìn cô suốt 2 năm trời, tôi chỉ tưởng anh ấy nhất thời hứng thú. Nhưng cô lại không biết xấu hổ bám theo !!! Tại sao?? Cứ để anh ấy nhìn cô thôi cũng được!!! Tại sao cô phãi quay lại. Tại sao lại cướp Giang Ngôn với tôi!!
Đôi mắt Ngôn Hạ tràn đầy lãnh ý, Giang Ngôn ngước nhìn cô, vươn tay kéo lấy cằm Ngôn Hạ, hôn lên môi cô 1 cái.
- Bảo Bối, anh chưa từng xem trọngta!!!
Ngôn Hạ nhìn anh, Giang Ngôn dựa đầu vào cổ cô. Người anh nóng hừng hực như lữa thiêu. Lòng bàn tay không biết có phãi vì tác dụng của thuốc hay không mà máu vẫn không ngừng rỉ ra. Sền sệt, ẩm ướt. Ngôn Hạ chau mày.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!