TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(201)
Ngôn Hạ dán môi cô lên cánh môi anh , giọng điệu nhẹ nhàng mang theo nét cảnh cáo:
- Cũng đừng kiếm chuyện với em nữa, nếu không em đánh gảy chân anh!!!
- Cái gì...
Giang Ngôn bị cô hôn đến mặt đỏ tai hồng, thân thể còn có phản ứng, khi nói chuyện với cô có chút thở dốc.
- Là anh nợ em! Trả không nổi thì lấy thân báo đáp!!! Em rất vui lòng nhận !!!
Ngôn Hạ buông anh ra, hấc mặt lưu manh nói đến thập phần đương nhiên.
Cô nhìn anh, anh nhìn cô . Hai người đều trầm mặc vài giây, sau đó Giang Ngôn không xác định, ngẩn người hỏi cô:
- Không phải anh đang mơ đấy chứ?
Ngôn Hạ không trả lời , bất ngờ chồm người tới ép anh vào tường , cắn anh 1 cái , giày vò thêm 1 trận. Giang Ngôn lần nữa bị cô hôn đến thỡ không ra hơi. Ngôn Hạ buông anh ra, trưng vẽ mặt lưu manh ra hõi lại anh:
- Thật hay mơ ??
Giang Ngôn thật sự muốn cười với phản ứng của cô. Cánh tay anh cứng rắn mạnh mẽ, gắt gao khóa chặt thân thể cô . Anh tựa cằm trên hõm cổ cô, hơi thở hơi gấp gáp phả bên tai cô, trái tim anh dường như đập rất nhanh.
Nhưng anh không tin nổi việc cô đột nhiên xuất hiện ở nhà anh, lại đột nhiên ôm hôn anh, hiện giờ anh không thể hiểu đến cuối cùng cô đang suy nghĩ gì.
Cô trước đó nói với anh những lời nói tuyệt tình khiến anh đau như vậy, hơn nữa hôm nay lúc Tần Diệp vừa cầu hôn cô trước hàng ngàn người,
Không đúng, là công khai cầu hôn cô trước toàn quốc.
Biểu hiện của cô trước đó lãnh đạm như vậy, anh còn cho rằng cô đã rời bỏ anh.
Giang Ngôn nhìn khuôn mặt đỏ ửng vì rượu của người trong ngực , nhìn cô nghịch ngợm làm ổ trong lòng anh, kìm nén nửa ngày cũng không nói nổi một câu, trong mắt anh dần dần hiện lên sự vui vẻ, anh dứt khoát ôm ghì lấy cô, lại nắm lại bàn tay nhỏ nhắn của cô. Cả thân thể nhỏ nhắn của cô liền bị anh ôm vào ngực. Môi anh dán lên môi cô. Tham lam , điên cuồng chiếm hữu.
Anh mặc kệ đến cùng cô có ý gì, giờ phút này anh chỉ biết.
Cô ở đây, bên anh. Cô là của anh.
TIỂU SOÁI CA , TỚ NHÌN TRÚNG CẬU RỒI !!!
(202)
Ngôn Hạ cắn nhẹ môi anh, thấy anh không phản ứng, cô lại thè lưỡi ra liếm liếm, bộ dáng như thiếu nữ bất lương trêu anh:
- Cục cưng Tiểu Ngôn có biết hôn kiểu Pháp không??? Tỷ đây dạy cưng!!!
Đôi mắt Giang Ngôn ám trầm đờ đẫn, để mặc cô càn quấy.
- Không chống cự chính là chấp nhận nha!
Cô từ từ phủ lấy môi anh. Từ mơn trớn mút nhẹ cho tới cọ xát, từng chút từng chút dây dưa trêu chọc, tham lam xâm lấn lãnh địa của anh.Nụ hôn này tựa như nước nóng tràn ra, anh ngẩn ngơ ôm lấy cô, cô dựa vào lòng anh.
Bàn tay Ngôn Hạ khoác lên vai anh khẽ trượt dài trêu chọc nơi cổ anh,cô ngồi hẳn vào lòng anh mở miệng, giọng nói thì thầm quyến rũ chết người:
- Giang tiên sinh, có muốn làm chút chuyện mờ ám không???
Trái tim Giang Ngôn nhảy lên, loạn nhịp đập dữ dội.
Anh hạ mi mắt nhìn cô, cô gái trong lòng muôn vàn quyến rũ. Anh chợt gật đầu, kề môi sát tai cô, trượt về môi cô trong ánh mắt khêu gợi của cô, đáp lời:
- Được, vậy theo ý em!!! Hôm nay, em chạy không thoát!!!
Giang Ngôn đứng lên bế cô về phòng ngủ.
Hô hấp nóng rực của hai người quấn quýt vào nhau…
Người dưới thân nhìn anh bằng đôi mắt đen phẳng lặng , phảng phất như hồ ly, còn là loại hồ ly quyến rũ nhất.
Ngôn Hạ đột nhiên trở mình ngồi lên người anh, Giang Ngôn cứng đờ:
- Em…
Hai chân cô quỳ bên sườn anh, từ trên người anh nhìn sâu vào mắt anh, nụ cười mơ hồ rất… dâm đãng. Cả người anh như cứng đờ, huyết dịch dâng trào.
Trong lòng Giang Ngôn có nỗi thấp thỏm không tên, nhưng tốc độ của người phía trên anh quá nhanh, áp môi xuống.