Thật may lần này Vương Đình Quận xử lý mạnh tay, nếu không thì cậu nhóc cũng sẽ không để yên đầu, ai bảo dám đụng đến mẹ Mai của cậu nhóc chứ, nhiệm vụ của cậu nhóc khi đến với thế giới này là để bảo vệ mẹ, không ai được làm tổn thương đến mẹ, dù chỉ là một sợi tóc.
Mặc dù cảm thấy chữ thông minh không hợp với mẹ nhưng thấy người khác khen mẹ mình như vậy, cậu nhóc cũng có chút nở mày nở mặt.
Thấy Thiên Từ ngồi im không nói gì, bà Hương nói tiếp:
“Sau này cho phép ông bà và ba cháu, chăm sóc hai anh em cháu được không?” Đây không phải là một câu hỏi, mà đúng hơn là một lời cầu xin, bà cũng không biết
bây giờ nói như vậy thì có chút giả tạo, nhưng bà thật sự muốn bù đắp cho hai đứa cháu này một phần nào đó.
Thiên Tử cũng giật mình với lời cầu xin này của bà. Không ngờ bà nội ruột của cậu nhóc đứng trên đỉnh tháp, người người ngưỡng mộ lại đi cầu xin một đứa trẻ như cầu.
Làm cho cậu có chút lúng túng, nhưng chỉ một chút thôi, cậu nhóc lấy lại sự bình tĩnh như trước đó.
“Cái này không phải cháu nói là được, phải được sự đồng ý của mẹ cháu mới được, bây giờ mẹ cháu vẫn chưa biết chuyện này, tuy nhiên Thiên An đã biết.”
Thật sự nếu có một gia đình hoàn chỉnh thì còn gì bằng, Thiên Tử cũng là một đứa trẻ, cậu cũng có khao khát như vậy chứ, nhưng cậu vẫn tôn trọng quyết định của mẹ.
“Hả? Cô bé cũng biết rồi sao?”
“Đúng vậy, sau hôm gặp nhau đầu tiên ở cửa hàng, cháu đã nói cho em ấy biết, vì vậy em ấy mới dính lấy chú Quân như vậy, em ấy rất vui, nhưng hiện tại hai anh em cháu đều thống nhất sẽ không nói với mẹ, mọi chuyện cứ để tự nhiên thôi.”
Hai ông bà một lần nữa cảm động rớt nước mắt.
Ông Thông nãy giờ không hề nói gì, ông chỉ ngồi chăm chú ngắm nhìn cháu trai của mình, nhìn thấy thái độ của cháu trai, ông thật sự cảm thấy biết ơn cô gái đó, đã sinh và nuôi dưỡng hai đứa cháu lớn lên khỏe mạnh. thông minh như vậy.
Ông không phải là người có thể nói ra những lời tình cảm với người khác ngoại trừ vợ mình, nhưng đối với ba mẹ con này, ông thật sự cảm thấy biết ơn, có lẽ đợi cháu gái khỏe bệnh, cũng phải tìm gặp nói chuyện với cô một lần.
Ông nhẹ nhàng nói:
“Cảm ơn cháu đã bao dung cho sự vắng mặt của ông bà và ba cháu mấy năm qua, chúng ta không có ý gì khác, chỉ muốn có thể chăm sóc các cháu và mẹ cháu một chút thôi, cháu chỉ cần nhớ, ba mẹ con cháu lúc nào cũng có chúng ta ở sau lưng, sẵn sàng giúp đỡ và chia sẻ, còn mọi quyết định thuộc về ba mẹ con cháu.”
Thiên Từ rất cảm động với những lời ông bà nói.
Cậu bé đã xem rất nhiều tin tức về chuyện gia đình hào môn, sau khi vợ chồng chia tay sẽ dùng mọi cách để nhận được quyền nuôi dưỡng con cái, hoặc một số câu chuyện giống như của ba mẹ con cậu bây giờ, khi nhà kia biết chuyện sẽ dùng mọi thủ đoạn để cướp lấy đứa cháu ruột thịt của họ bất chấp mọi thứ, cậu bé cũng rất lo lắng đến chuyện này. SỢ sự tình như vậy xảy ra, mẹ con cậu phải chia cắt, mẹ Mai của cậu sẽ không sống nổi mất, nhưng bây giờ thì sao? Ông bà nội của cậu bé lại là người hiểu lý lẽ đến mức cậu không thể nói gì được nữa, còn chú Quấn cũng không hề có ý định cướp đoạt hai anh em cậu từ mẹ Mai, chú ấy chỉ muốn bên cạnh và bù đắp cho những năm qua thôi.
Sống mũi cậu bé cay cay.
Không biết nói gì, cậu bé cầm ly nước lên uống một ngụm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!