Trình diễn kết thúc nhưng lại vẫn còn ngồi cặm cụi vẽ, hai người hai bên vẫn kiên trì ngồi chờ cho đến khi cô vẽ xong.
Ba người vừa đứng dậy thì đụng phải một người, người lạ từng quen.
“Chào bác, anh Quân!”
Đây không phải là vợ chưa cưới của Vương Đình Quân sao?
Cô đi chung như vậy có phải hơi không hiểu chuyện không?
Tuy nhiên nhìn thái độ lạnh lùng của Vương Đình Quân, lại nhìn sang nét mặt có chút khó chịu của Vương phu nhân, Mai không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Cái đó...mọi người nói chuyện đi, cháu xin phép đi trước.”
Mai lễ phép nói với Vương phu nhân.
Cô nói xong thì cất bước đi, nhưng lại bị cánh tay mạnh mẽ của Vương Đình Quân giữ lại.
Cô không hiểu chuyện gì, nhìn vào anh, nhưng anh chỉ nói:“Chúng ta cùng đi!”
Sau đó mặc kệ Lâm Hoàng Yến, ba người cất bước đi ra cửa.
Tuy nhiên, cô ta không có từ bỏ ý định, nhìn về hướng ba người rời đi nói:
“Bác gái, chuyện lần trước là do cháu suy nghĩ không thấu đáo, làm ra những chuyện như vậy với bác, cháu thật sự rất hối hận, cháu làm vậy cũng là vì cháu quá yêu anh Quân, muốn dành chính ngôn thuận ở bên anh ấy.”
Bà Hướng nghe cô ta giả vờ giả vịt như vậy cảm thấy rất khó chịu trong người, nếu là trước đây thì bà chắc chắn sẽ tin cô ta một trăm phần trăm, nhưng bây giờ thì đừng mơ, bà dừng chân lại, quay đầu nói:
“Không phải là cô đã có chồng sắp cưới mới rồi sao? Bây giờ nói những chuyện này để làm gì nữa, dù cô trước đó đã tính kế với tôi, nhưng tôi vẫn chân thành chúc cô hạnh phúc”.
Nghe thấy tiếng của mẹ Vương Đình Quân cũng dừng chân lại chờ bà.
Tính kế:
Nhìn người phụ nữ xinh đẹp, đơn thuần trước mắt vậy mà lại có thể đi tính kế với Vương phu nhân?
Tam quan của Mai có chút không theo kịp tiết tấu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!