Tất cả mọi người đều ngồi nghiêm túc nghe anh nói, Thiên Từ ngồi trong lòng Vũ Thanh Tùng, còn Thiên An ngồi bên cạnh ông Sơn. Khá lâu rồi hai đứa nhỏ không về đây, thỉnh thoảng bà Tâm hoặc cậu Tùng đến cửa hàng hoặc đến căn hộ thăm hai đứa, còn ông Sơn mặc dù rất nhớ cháu nhưng đi đứng không tiện, đành phải ở nhà, vài ngày Mai sẽ gọi video call để ông nói chuyện với hai đứa.
Mọi người đều biết công việc của cô bận rộn, nên không trách móc gì cô, không giúp cô được thì thôi, chứ còn trách gì nữa, cũng may có Vương Đình Quân ở bên, phụ cô chăm bọn trẻ.
“Chú và cô không có ý kiến gì, ý kiến của con gái chính là ý kiến của cô chú. Nếu hai đứa đã muốn đến với nhau, cô chú chỉ mong hai đứa sẽ hạnh phúc, cùng nhau chăm sóc con cái.” Bà Tâm nói.
Ông Sơn chờ vợ nói xong, cũng bắt đầu tâm sự:
“Chú chỉ có một đứa con gái, cũng chỉ mong nó sống vui vẻ hạnh phúc, không mong cầu gì giàu sang phú quý. Mấy năm nay, con bé đã rất vất vả, một mình ở nơi xứ người mang nặng đẻ đau, chăm sóc hai đứa nhỏ, còn bận rộn với công việc, chú rất lo lắng, nhưng không thể làm gì khác. Bây giờ chỉ mong Con bé tìm được một người đàn ông để có thể dựa vào, chú thấy cháu rất thương Con bé, đứng trên cương vị là người làm ba, chú rất vui.”
Vương Đình Quận nghiêm túc ngồi lắng nghe hai vị phụ huynh tâm sự, sau đó anh nói:
“Cảm ơn cô chú đã tin tưởng cháu, cháu sẽ cố gắng hơn nữa để cho ba mẹ con cô ấy có được một tổ ấm hoàn chỉnh”.
Cả nhà ngồi nói chuyện một chút rồi bắt đầu ngồi vào bàn ăn cơm, cả buổi chiều bà Tâm và Vũ Thanh Tùng đã chuẩn bị rất nhiều món ăn thịnh soạn. Ông Sơn không uống được rượu nên chỉ Vũ Thanh Tùng và Vương Đình Quân ngồi nhâm nhi, câu chuyện chính mà hai người này nói vẫn là tình hình công ty, tài chính và định hướng phát triển, không ngờ đến một ngày Vũ Thanh Tùng lại trở thành anh vợ của người đàn ông được săn đón nhất cả nước này. Tuy vậy anh nói chuyện rất từ tốn, không ra vẻ kiêu căng hay có hiểu biết, làm cho không khí của bữa ăn rất nhẹ nhàng.
Ăn uống xong xuôi cũng đã hơn chín giờ tối,Vương Đình Quân uống không ít rượu nên Mai phải lái xe để đảm bảo an toàn cho hai đứa nhỏ.
Đêm đó hai người ôm nhau nằm trên giường, Mai hỏi anh:
“Hai đứa nhỏ sắp vào lớp một rồi, anh có nghĩ đổi họ cho chúng không?”.
Cô không biết ý anh sao, cũng không thấy anh đề cập đến chuyện này, nhưng nếu bạn nhỏ lên cấp một, sau này có rất nhiều giấy tờ, sợ đổi lại họ rất rắc rối.Với cả hiện tại hai đứa nhỏ đang nằm trong hộ khẩu của nhà cô, như vậy thật sự không tiện.
Đối với những người đàn ông thành công như anh, nếu để con cái theo họ của vợ không biết mọi người sẽ nhìn anh với ánh mắt như thế nào, rồi sinh ra nghi ngờ, đoán già đoán non.Với cả gia đình anh chắc chắn cũng không vui, dù cho bây giờ ba mẹ anh để cho cô quyết mọi chuyện.
Vương Đình Quân chưa nghĩ đến vấn đề này, bọn nhỏ mang hộ của anh cũng không quan trọng lắm với anh.
“Nếu em muốn thì chúng ta sẽ đổi.”
“Em sợ sau này lên cấp một, giấy tờ các thứ rất nhiều, nếu đổi thì khá rắc rối.”
Vương Đình Quân chống người lên, nhìn cô nói: “Chúng ta kết hôn đi!”
На?
На?
Mai kinh ngạc!
Vừa mới quen nhau được bao lâu đầu, sao anh muốn kết hôn vội vàng vậy?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!