Vũ Thanh Tùng cũng về nhà rất sớm để phụ ba mẹ, tuy em gái chưa gả đi thực sự nhưng ngày hôm nay cũng được xem là ngày vui.
Đúng sáu giờ chiều,Vương Đình Quân lái xe đến nhà bố mẹ Mai, trên xe là một nhà bốn người, ban đầu Mai định nghỉ buổi chiều để về nhà phụ giúp ba mẹ một chút, nhưng hôm nay là cuối tuần, khách khá đông cô ráng ở lại phụ cho Vân Hạ. Cửa hàng bây giờ chỉ có một nhân viên nữa, cuối năm rồi rất khó để tuyển người mới nên hai người ráng phụ mỗi người một ít. Mãi mãi đến lúc hơn năm giờ,Vương Đình Quân gọi hỏi, cô vẫn chưa về nên anh rẽ qua cửa hàng đón cô luôn..
Xe dừng lại,Vương Đình Quân mở cửa xe cho ba mẹ con, bế hai đứa nhỏ xuống rồi vòng ra sau CỐp lấy quà anh đã chuẩn bị sẵn để tặng cho ba mẹ cô.
Bà Tâm và Vũ Thanh Tùng đi ra đón mọi người, nhìn thấy một nhà bốn người của con gái vui vẻ đi vào, trong lòng bà cảm thấy rất thỏa mãn.
Nhớ lại năm đó con gái đi về nhà bỗng nhiên thông báo mình mang thai, vì không muốn ba mẹ bị họ hàng làng xóm bàn tán, cô đã một mực đòi ra nước ngoài. Cứ tưởng là con của Hoàng, nhưng Mai nhất quyết phủ nhận, con gái đã không muốn nói bà cũng không hỏi quá nhiều, sau này đi được một thời gian, Mai mới gọi điện về tâm sự với bà chuyện xảy ra ngày hôm đó.
Khi Mai đòi đi, cả nhà không ai đồng ý, nghĩ đến cô một thân một mình đi đến nơi đất khách quê người, còn bụng mang dạ chửa, những ngày tháng đó hai vợ chồng
bà ăn ngủ không được. Vì vậy mỗi tháng bà đều nhắc chồng hoặc con trai chuyển tiền sinh hoạt phí cho cô, ai ngờ cô cũng không dùng đến. Ban đầu sang đó, cô vẽ thuê tự do kiếm sống, cùng với một khoản tiết kiệm từ nhỏ đến lớn và mấy tháng cô đi làm sau khi ra trường. Sau vài tháng mới gặp được Json, là anh ấy đã cưu mang, chăm sóc ba mẹ con cô, tạo điều kiện hết sức để cô phát triển sự nghiệp.
Bây giờ con gái bà xem như cũng viên mãn, mặc dù chưa cưới hỏi đàng hoàng, nhưng thấy hai người cùng nhau chăm sóc con cái, công việc ổn định, như vậy là quá tốt rồi.
“Chào cô, anh Tùng.” “Cháu chào bà ngoại, chào cậu Tùng” "Mę, anh."
Vương Đình Quân và ba mẹ con thấy bà Tâm và Vũ Thanh Tùng đi ra thì chào hỏi.
“Mọi người về rồi, mau vào nhà thôi.” “Vâng ạ.”
Vũ Thanh Tùng phụ giúp Vương Đình Quân xách một ít quà vào, đến đi ra mắt mà như thể chuyển nhà, làm như thể đưa ít quà thì nhà người ta không gả con gái cho vậy.
Vương Đình Quân đã cho người tìm hiểu sở thích của từng người trong nhà, cùng với sức khỏe hiện tại của họ để mua quà cho phù hợp. Bình thường tự tin là
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!