Mỹ Dung trong lòng chật vật, hai tay buông thõng xuống hai bên, nắm chặt thành hai nắm đấm, gồng mình hét lên:
“Em sẽ làm cho anh trở về bên em lần nữa.”
Nhưng Vương Đình Trường làm như không nghe thấy gì, một mạch kéo Vân Hạ ra xe.
Thật may bây giờ gần trưa, quán cà phê không có khách.
Lên xe Vân Hạ cố tình chọc ghẹo: “Xem ra anh rất đào hoa nha, đi đâu cũng có chân
Lên xe Vân Hạ cố tình chọc ghẹo:
“Xem ra anh rất đào hoa nha, đi đâu cũng có chân dài vây quanh cả” .
“Người ta muốn cưới người trắng trợn vậy, em thân là bạn gái anh lại rất bình tâm nhỉ?” .
Thực ra bề ngoài là vậy chứ trong lòng Vân Hạ cũng nóng ruột lắm, lúc nghe anh mỉa mai cô ta trong lòng cô có chút hả hê, nhưng còn lâu cô mới biểu hiện ra mặt.
“Không phải là do anh đi gieo rắc hoa đào lung tung
Vương Đình Trường “chậc chậc” rồi lắc đầu, tỏ ra hết cách nói:
“Đẹp trai, giàu có cũng là một cái tội.” Nói xong còn dùng hai tay vuốt vuốt hai bên thái dương, ngẩng mặt lên nhìn vào gương chiếu ở trong xe, thái độ rất muốn đánh đòn.
Đồ tự luyến!
Vân Hạ cười khinh bỉ, không thèm nói chuyện nữa, quay mặt ra ngoài cửa sổ nhìn trời.
“Cô ta là mối tình đầu của anh”Vương Đình Trường nói.
Anh không muốn cô có bất cứ sự hiểu nhầm nào với anh nữa, nếu không khả năng cái mặt này cũng khó mà bảo toàn, anh đã được xác thực vài lần rồi, lần . trước còn phải đeo kính râm đi làm mà, thật là mất mặt.
Vân Hạ và Mai trước đây rất siêng năng tập boxing, sau này Mai đi nước ngoài bận rộn con cái không tập được nữa, nhưng Vân Hạ vẫn duy trì đều đặn một tuần vài lần, nên thể lực của cô rất tốt, mà Vương Đình Trường lại không muốn đóng tay động chân với phụ nữ, đành phải ngậm đắng nuốt cay nhẫn nhịn.
Mai tưởng rằng chỉ là người yêu cũ bình thường, không ngờ là mối tình đầu nha, mối tình đầu thường là mối tình khắc cốt ghi tâm, khó quên lắm.
“Sao hai người lại chia tay?” .
“Anh nói là anh bị cắm sừng, em có tin không?” Vương Đình Trường không trả lời mà hỏi lại.
Haha, cười chết cô rồi, vẻ tự luyến lúc nãy còn đâu nữa, đẹp trai, tài giỏi, giàu có như vậy mà cô ta cũng cắm
sừng được thì đúng là chuyện lạ đó.
“Là thật sao?”
“Ừm.”
Không biết người đàn ông đó như thế nào mà có thể khiến phó tổng Trường mọc được một cặp sừng như vậy nhỉ?
Vân Hạ tò mò! Thật sự tò mò! Cô mỉm cười, hai tay vỗ ngực dõng dạc nói:
“Từ nay, bản cô nương đây sẽ thu nạp anh, không cần phải đau lòng nữa, anh hiểu chưa?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!