Hương thơm nam tính mạnh mẽ xộc vào mũi Vân Hạ, làm cô có chút quyến luyến, sống mũi cay cay, nhưng cô ấy đã kiềm chế không cho nước mắt chảy xuống, đặc biệt là trước mặt mọi người.
“Làm loạn chưa đủ sao? Bạn gái của tôi mà mấy người cũng dám đụng, gan không nhỏ đâu nhỉ?” Vương Đình Trường nhìn chằm chằm vào Kaly nói.
Hả? Bạn gái?
Vân Hạ đang vùi mặt trong ngực người đàn ông nghe thấy giọng nói này có chút quen quen, cô ngẩng mặt lên.
Wtf! Sao lại là tên biến thái này?
Ngay lập tức cô đẩy anh ta ra, tránh sang một bên, lấy tay vuốt vuốt tóc mình để bớt xấu hổ.
Nhưng mà không chờ cô có thời gian xấu hổ,Vương Định Trường kéo tay cô lại dính sát người anh ta, sau đó đặt cánh tay của mình lên vòng eo con kiến của Vân Hạ.
Cô vùng vẫy để thoát ra nhưng Vương Đình Trường ghé vào tai cô nói nhỏ chỉ có hai người nghe:
“Cô không muốn trả thù sao?”
Đúng vậy, bây giờ cần phải trả thù trước, mọi thứ khác để sau hẵng nói.
Cô gật đầu.
Trong mắt Quốc Tú và Kaly hành động của hai người lại là trò phô diễn tình cảm, nhưng bây giờ có thể làm gì chứ, ai ai chả biết Vương Đình Trường là cánh tay đắc lực của tổng giám đốc tập đoàn Thiên Hạ, đồng thời là phó tổng giám đốc chứ.
Đụng đến anh ta coi chừng chết lúc nào, chết ra sao còn không biết ấy chứ.
Kaly run sợ nói:
“Chúng tôi không biết cô ta là bạn gái anh, nếu chúng tôi biết thì chúng tôi đã không làm như vậy.”
“Vậy nếu là dân thường thì hai người muốn làm gì thì làm sao? Ai cho các người cái quyền đó?” Vương Đình Trường chặn họng.
“Không, ý tôi không phải vậy, chúng tôi chỉ là hiểu nhầm một chút ...” Kaly còn chưa kịp nói xong thì Vương Đình Trường đã cướp lời, đây chính là một lời ra lệnh:
“Hai người vòng tay lại xin lỗi bạn gái của tôi ngay”
Ec, có phải trẻ con đâu mà có lỗi là phải vòng tay xin lỗi,Vân Hạ cảm thấy người đàn ông biến thái này diễn hơi quá rồi, diễn đến nghiện luôn rồi.
Quốc Tú và Kaly rất khó chịu nhưng không thể làm gì khác, ai bảo anh ta có quyền, anh ta là mẹ thiên hạ, anh
ta nói là được.
Cả hai người vòng tay lại, đứng trước mặt Vân Hạ nhỏ giọng nói:
“Xin lỗi.”
“Xin lỗi.”
Được rồi, rất miễn cưỡng!
“Hai người có thể không xin lỗi, còn xin lỗi cho có như vậy thì bạn gái tôi không nhận nồi, phải không em?” Mấy từ sau Vương Đình Trường nhìn qua Vân Hạ, nói rất chậm rãi.
Vân Hạ cố nặn ra một nụ cười và gật đầu với Vương Đình Trường.
Mai nãy giờ đứng sang một bên, thấy cảnh này thì lắc đầu, cặp đôi oan gia này không biết lại sắp có biến gì nữa.
Kaly cúi gằm mặt xuống đất, bàn tay nắm lại thành nắm đấm, giữa đồng người như vậy, kêu cô ta vòng tay lại xin lỗi, khác gì xem cô ta là một đứa nhỏ chưa lớn, chưa bao giờ cô ta chịu nhục nhã như vậy. chưa bao giờ cô ta chịu nhục nhã như vậy.
“Vân Hạ, mọi thứ đều là tôi hiểu lầm cô, cô bỏ qua cho tôi một lần được không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!