Một chiêu kia của Thời Lăng Siêu đã khiến cho Ngọc Tuyệt Tiêu bị bắn ngược lại , đồng thời cũng khiến cho lôi đài bị phá hủy phân nửa
Cũng may Cửu U Hoàng nhanh chân tránh đi mới không chịu chung kết cục với lôi đài , nhưng một góc áo của hắn đã bị lưỡi đao gió cắt rách
Ngọc Tuyệt Tiêu trở lại tay Cửu U Hoàng . Hắn hơi xoay tiêu , ngay lập tức từ một đầu tiêu một lưỡi kiếm được phóng ra . Từ một cây tiêu lúc này lại trở thành một cây kiếm
Nguyên lai bên trong Ngọc Tuyệt Tiêu có ẩn chứa lưỡi kiếm
Lần này hai bên đánh cận chiến . Lưỡi thương và lưỡi kiếm va chạm vào nhau tạo thành những dòng năng lượng mạnh mẽ tỏa ra
Thời Lăng Siêu là Thiên Đạo , dù là đánh cận chiến hay là tầm xa đều là cao thủ . Nhưng Cửu U Hoàng cũng không phải loại tầm thường . Kỹ năng đánh cận chiến của hắn dày dặn y như một vị tướng quân trên chiến trường . Hoàn toàn đánh ngang cơ với Thời Lăng Siêu !
Vốn dĩ những người khác có phần khinh thường Cửu U Hoàng nhưng lúc này cũng phải lau mắt mà nhìn
Trong tất cả Thiên Đạo , có một Thiên Đạo mà khiến cho tất cả những Thiên Đạo khác luôn muốn tránh mặt . Đó là Thiên Đạo Địch Phong Đại Lục Địch Qua . Bởi vì Địch Qua chính là một tên cuồng võ chính hiệu , chuyện mà hắn thấy vui nhất chính là mỗi ngày đều đi tìm kẻ thách đấu . Chỉ cần nhìn thấy ai mạnh đều sẽ bị Địch Qua lôi đi đánh một trận . Cho dù là Phổ Khắc khi nhìn thấy hắn cũng phải né mấy thước . Lúc này nhìn trên lôi đài đang đánh kịch liệt như vậy , làm cho ý chí chiến đấu trong lòng hắn bùng lên , trong đôi mắt của Địch Qua cũng như đang có một ngọn lửa đang bập bùng !
"Ta cũng muốn lên đánh !"
Nói xong liền xông lên lôi đài , những người khác thấy vậy nhanh tay giữ hắn lại , thậm chí là còn trói hắn trên ghế
"Các ngươi trói ta làm gì ? Ta cũng muốn lên đánh !"
Nhìn trên lôi dài đang diễn ra trận đấu , hắn rất ngứa tay
"Đó mới chính là vấn đề đấy !"
"Người ta là đang đấu sinh tử chiến chứ có phải luận võ đâu , ngươi lên làm gì chứ ? Nộp mạng sao ?"
"Nhưng mà ta muốn lên ! Mau thả ta ra ! Ưm ưm !"
Vệ Khanh không khách khí dùng vải bịp miệng hắn lại . Địch Qua chỉ biết bất lực giãy giụa
Đối với chuyện bên đó , Cửu U Huyền nhìn còn không thèm nhìn , đôi mắt vẫn luôn dán chặt lên lôi đài . Tâm trí của nàng lúc này cũng chỉ ở trên đó !
Khác với Cửu U Huyền, mắt Hàn Dạ Minh vẫn luôn dán lên người nàng không rời một giây . Trong đầu lúc nào cũng tự hỏi . Tại sao nàng vẫn không nhìn hắn ?
"Khụ ! Tiểu tử ,có cần ta đổi chỗ cho ngươi không ?"
Bạch Phong Thần nhìn là biết đứa cháu của mình đang nghĩ cái gì , nên cũng không ngại đề nghị đổi chỗ . Dĩ nhiên là Hàn Dạ Minh vui vẻ đồng ý !