" Ta nhìn không ra tương lai nàng !"
Bạch Trạch nghe mà không khỏi kinh ngạc . Phải biết rằng Bạch Trạch được mệnh danh là Đệ Nhất Thiên Cơ Sư không phải nói khoác , chỉ cần hắn muốn dù là tương lai của Thiên Đạo hắn đều có thể nhìn ra được . Nhưng lúc này hắn lại nói , hắn nhìn không ra tương lai nàng !
" Cả Thập Tứ Giới này có ba người ta nhìn ra tương lai . Một là Cửu U Huyền , hai là Hàn Dạ Minh Hàn Thiếu Chủ Hàn Gia Quang Giới, ba là Cửu U Hoàng ca ca Cửu U Huyền !"
Hắn không thể nói hai huynh muội nhà này đúng là yêu nghiệt . Một người thì thôi đi , đằng này cả hai huynh muội họ Cửu này hắn đều nhìn không ra tương lai
Trong đầu Bạch Trạch nhớ lại cuộc đối thoại vừa nãy . Nàng hình như có nói người cùng nàng cướp Đế Hậu à không , là Thánh Nữ Thời Không Giới là ca ca nàng thì phải . Rốt cuộc thì Thời Lăng Siêu đã chọc phải ai vậy chứ ?
Nhưng điều nó nhớ rõ là từng câu từng chữ đầy kiều ngạo vừa nãy . Những lời đó giống như nàng không hề để đám Thiên Đạo đó vào mắt . Có lẽ nó nên hiện thân lần nữa trước Thập Tứ Giới , nó nghĩ sau này toàn bộ Thập Tứ Giới sẽ phải tâm phục khẩu phục đối với một nữ nhân !
Bạch Trạch không khỏi tưởng tượng nét mặt của mấy người Thiên Đạo khi nghe Cửu U Huyền là một trong ba người duy nhất mà Phù Dị nhìn không thấy tương lai
Cửu U Huyền câm theo ngọc bội chạy tới biên cương Thanh Nguyên Quốc. Bàn tay khẽ động , lập tức trước mặt nàng xuất hiện thêm năm người . Tiếng khóc của hài tử bỗng vang lên
" Oa oa oa , chủ nhân , bọn ta biết không nên lừa ngươi , chuyện đó là bọn ta không đúng . Nhưng...nhưng mà ngươi không cần phải làm vậy chứ ? Ngươi giận thì giận nhưng mà đừng có nhốt bọn ta lại ba năm không gặp chứ ! Oa oa oa!"
Linh càng nói ,khóc càng to , nước mắt nước mũi chảy hết ra , kết hợp với cái vẻ ngoài là hài tử mấy tuổi nữa , nhìn vô cùng là đáng thương
Cửu U Huyền nghe Linh khóc mà không khỏi đau đầu . Nàng biết nếu như nàng không nói gì đó thì chăc chắn sẽ phải ngồi nghe thêm mấy canh giờ
" Ta đã sớm quên chuyện đó rồi !"
" Thật sao ?"
" Nếu không vì sao ta lại đem các ngươi thả ra ?"
Đúng vậy , chủ nhân trước giờ chưa từng nói đùa , nếu đã nói như vậy thì chính là như vậy
Một Thần Thú Chu Tước đã sống vạn năm nhưng lúc nào cũng chỉ như hài tử , suy nghĩ cũng rất đơn giản . Linh tin nhưng bốn người còn lại sao có thể tin . Bọn họ biết nàng nói vậy cũng chỉ là để dỗ cho Linh nín khóc . Thực chất có những chuyện nàng nhớ rất lâu
Cửu U Huyền đem ngọc bội ném cho Viêm Hoàng . Viêm Hoàng tiếp lấy ngọc bội, cảm giác quen thuộc truyền tới khiến hắn không khỏi ngẩn người
" Chủ nhân , đây không phải là !"