Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiêu Dao Tứ Công Tử - Ninh Trần (FULL)

"Trần à, là cha đã hiểu lầm con ... tấm ngân phiếu một trăm lượng này đúng là của con."

"Còn chiếc áo choàng dày này nữa, anh ba con chỉ đùa thôi, đâu có chuyện thực sự lấy đồ của con."

Ninh Tự Minh hai tay nâng chiếc áo choang dày, trên đó đặt một tờ ngân phiếu, chính là tờ mà Ninh Cam đã giật đi.

Ninh Trần không nhận, chỉ nhìn họ bằng ánh mắt khó hiểu, trong đầu toàn dấu chấm hỏi.

Mấy người này bị cửa kẹp đầu rồi à?

Đồ đã cướp đi, vậy mà lại đem trả về cho hắn.

"Ba đứa nghịch tử, còn không mau xin lỗi tứ đệ của các con?"

Ninh Tự Minh quay đầu quát.

Ba người bọn Ninh Cam mặt mày cực kỳ khó chịu.

Đặc biệt là Ninh Hưng và Ninh Mậu, hận không thể bóp chết Ninh Trần ... vì tên con hoang này mà hai huynh đệ họ hôm nay ăn đến hai trận đòn.

Nhưng họ không dám cãi lời Ninh Tự Minh.

Ninh Cam sa sầm mặt, nói: "Tứ đệ, hôm đó đại ca chỉ đùa với đệ thôi. Nếu có làm đệ tổn thương, đại ca xin lỗi, mong đệ đừng để trong lòng."

Ninh Trần nhìn hắn, trong lòng cười lạnh: đùa? Mẹ nó chứ, ta nằm bẹp trên giường suốt một tháng, mà ngươi bảo là đùa à?

Nhưng giờ hắn vẫn chưa hiểu cả cái nhà này đang giở trò gì, nên cũng mặc kệ Ninh Cam.

Ninh Hưng cộc lốc buông một câu "xin lỗi".

Ninh Mậu thì miễn cưỡng nói: "Tứ đệ, ta đâu có thật sự định lấy áo choàng dày của đệ, chỉ đùa thôi, đừng để bụng."

Ninh Trần im lặng, mặt không cảm xúc.

Thấy vậy, Ninh Tự Minh vội nói: "Trần à, đều là anh em trong nhà, đôi khi đùa quá trớn là khó tránh ... Con xem, họ đã xin lỗi con rồi, con tha cho họ đi."

"Con yên tâm, cha bảo đảm, sau này tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa."

Ninh Trần thật sự chịu hết nổi: "Ninh Thượng Thư, rốt cuộc các người muốn gì? Nói thẳng ra đi."

"Trần à, con đừng hiểu lầm ... Trước đây là cha lơ là con, là lỗi của cha. Cha hứa về sau nhất định sẽ đối xử tốt với con!"

"Ba anh của con cũng thành tâm xin lỗi. Chúng ta là một nhà, con tha cho họ

đi."

"Trần à, con có thể đồng ý với cha một việc không?"

Ninh Trần nhíu mày: "Việc gì?"

Ninh Tự Minh nói: "Trần à, chuyện trong nhà đừng để lọt ra ngoài. Chuyện hôm nay, con đừng nói với ai ... lộ ra thì nhà họ Ninh chúng ta mất mặt."

Trong đầu Ninh Trần lại nổi lên một dấu hỏi to tướng.

Sao Ninh Tự Minh cứ nhấn đi nhấn lại chuyện "chuyện xấu trong nhà đừng đồn ra ngoài"?

Ông ta sợ ai biết ư?

Nhưng đây là chuyện nhà họ Ninh, dù đương kim Thánh Thượng biết cũng chẳng buồn để ý chứ?

Lạ đời thật, rốt cuộc Ninh Tự Minh sợ cái gì?

Chẳng lẽ sợ mấy chuyện này truyền ra, làm hỏng danh tiếng của ông ta?

Ninh Trần nghĩ nát óc vẫn không hiểu nổi.

Nhưng đã nắm được nhược điểm của Ninh Tự Minh, hắn có thể lợi dụng.

"Ninh Thượng Thư, những chuyện này ta có thể không nói với bất kỳ ai, nhưng ta có một điều kiện."

Ninh Tự Minh nói: "Con nói đi."

"Ta muốn roi khỏi Ninh Phủ."

Sắc mặt Ninh Tự Minh bỗng trầm hẳn xuống.

Thế chẳng phải lấy mạng ông ta sao?

Nếu để Bệ hạ biết, chức Thượng Thư của ông ta coi như xong đời, biết đâu còn mất luôn cái mạng.

"Trần à, chúng ta chẳng phải đã nói rồi, sau này đừng nhắc đến chuyện đó nữa sao?"

Ninh Trần nhạt giọng: "Vậy thì xin lỗi, miệng ta không kín lắm, có khi lại lỡ miệng thêm mắm dặm muối kể hết chuyện dạo gần đây ra ngoài."

"Nghịch tử, con dám uy hiếp ta à?"

Ninh Tự Minh giận bốc hỏa.

Ninh Trần nhìn thẳng ông ta, mặt không đổi sắc, không chút sợ hãi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!