Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiêu Dao Tứ Công Tử - Ninh Trần (FULL)

"Nhị ca, cứ thế mà tha cho thằng con hoang ấy sao?"

Ninh Mậu nhìn chẳm chằm bóng lưng Ninh Trần, nghiến răng nói.

Ninh Hưng bảo: "Dạo này không hiểu vì sao phụ thân lại thay đổi hẳn thái độ với Ninh Trần. Nếu chúng ta đánh hắn bị thương, khéo lại bị phụ thân quở trách."

"Quan trọng nhất là ngày mai Đại huynh vào thi Đình, đừng để ảnh hưởng đến huynh ấy."

Ninh Mậu gật đầu, sờ chiếc áo choàng dày mình đang mặc, nghi hoặc: "Huynh nói xem thẳng hoang đó moi đâu ra cái áo choàng dày này? Hình như cổ áo là lông cổ cáo."

Lông cổ cáo là phần lông ở dưới cổ con cáo, rất ấm, cực kỳ quý, giá cũng rất

đắt.

Ninh Hưng hừ một tiếng: "Chắc chắn là ăn trộm của người ta. Đồ con hoang vẫn là con hoang, vô giáo dưỡng. Trước khi được đưa về, hắn sống bằng ăn xin, ăn cắp vặt là chuyện thường."

Ninh Tran tiễn Sai thuc tới cửa Ninh Phủ.

Hắn lặng lẽ nhét cho Sài thúc bốn lạng bạc, tự giữ lại một lạng để phòng lúc cần.

"Tứ công tử, cái này ... cái này lão không thể nhận."

"Cầm lấy. Ngươi không nhận, ta sẽ giận đấy!"

Sài thúc từ chối mấy lần, cuối cùng đành nhận.

"Tứ công tử, lão nô không còn ở cạnh cậu, về sau nhất định phải tự bảo trọng, đừng va chạm với bọn họ, cậu chẳng được lợi gì đâu."

Ninh Trần gật đầu: "Ta biết, Sài thúc yên tâm ... Đợi sau này ta rời Ninh Phủ, có chỗ ở của riêng mình, sẽ rước Sài thúc về."

"Được, lão nô đợi Tứ công tử, sau này còn hầu hạ cậu!"

Sài thúc đi mà cứ dăm ba bước lại ngoái đầu, bịn rịn không rời.

Trong lòng Ninh Trần bỗng trống trải, hắn quay về Ninh Phủ.

Cùng lúc đó, Ninh Tự Minh cũng từ trong cung đi ra.

Mặt ông ấy trắng bệch, toàn thân lạnh toát.

May thay, Huyền Đế chỉ quở trách một trận, không giáng thêm tội.

Xe ngựa đỗ cách cửa cung điện không xa.

Ngô quản gia thấy Ninh Tự Minh ra, vội vã chạy tới đón, thấy sắc mặt ông ấy không ổn, lo lắng hỏi: "Lão gia, ngài không sao chứ?"

Ninh Tự Minh không nói gì, lên xe, bảo Ngô quản gia về phủ ngay.

Đến giờ ông ấy vẫn kinh hồn bạt vía, chân tay bủn rủn, lạnh buốt khắp người.

Tại Ninh Phủ, Ninh Mậu đang khoe với Thường Như Nguyệt chiếc áo choàng dày mình đang mặc.

Thường Như Nguyệt mừng rỡ, không nhịn được khen: "Đẹp, đẹp lắm ... Con ta bây giờ ngày càng xuất chúng rồi!"

"Cha các con đã dan đung làm kho Ninh Trần ... nhung thang con hoang đó tuyệt đối không thể để nó ở lại trong nhà họ Ninh. Nhà họ Ninh là của ba anh em các con."

"Vì thế, về sau đối phó với Ninh Trần phải dùng đầu óc, đừng làm liều ... Lần này các con làm rất tốt."

Ninh Mậu lại càng đắc ý.

Đúng lúc đó, gia nhân tới bẩm: Ninh Tự Minh đã về.

Thường Như Nguyệt vội đứng dậy ra cửa đón.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!