Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiêu Dao Tứ Công Tử - Ninh Trần (FULL)

Ôm được cái đùi to của Trần Lão Tướng quân, lợi thì khỏi nói; không nhận chỉ có kẻ ngốc.

Vả lại, hắn quả thực cần rèn luyện tử tế; thân thể này quá yếu.

Ninh Trần nhìn sang Phúc Vương: "Đại thúc, đại thúc còn muốn mua thơ không?"

Huyền Đế liếc nhìn ra ngoài cửa sổ: "Hôm nay cũng muộn rồi, trong nhà còn việc ... thơ để lần sau vậy."

Ninh Trần hơi thất vọng, ừ khẽ một tiếng.

Nhưng nghĩ tới vừa kiếm được ba trăm lượng bạc, hắn lại phấn chấn ngay.

Huyền Đế đứng dậy, nhìn sang Toàn Công Công: "Cho Lam Tinh năm lượng bạc lẻ, cho tiện tiêu vặt hằng ngày.

Lam Tinh, ta bảo người chuẩn bị một bàn cơm; nhìn ngươi gầy thế kia, phải bồi bổ cho tốt ... Đừng lo tiền, khi ta ra về sẽ thanh toán."

Ninh Trần mừng rỡ: "Đa tạ đại thúc!"

Huyền Đế mỉm cười gật đầu.

"Chúng ta đi thôi!"

Đi tới cửa, ông ấy lại quay vào, cởi chiếc áo choàng dày trên người đưa cho Ninh Trần.

Một chiếc áo choàng dày, ấm.

Ninh Trần liền xua tay: "Đại thúc, cái này ta không thể nhận, quý quá ... Hơn nữa ngoài trời lạnh lắm, đại thúc kẻo lạnh cóng."

Chỉ nhìn chất vải đã biết chiếc áo này đắt tiền vô cùng.

Huyền Đế cười: "Cho ngươi thì cứ cầm đi ... Ta có xe ngựa, không rét đâu."

Ninh Trần không tiện từ chối, đành nhận lấy áo choàng dày, mắt đầy cảm kích: "Cảm ơn đại thúc!"

Huyền Đế gật đầu, dẫn người rời đi.

Khoác áo vào, ấm người, lòng càng ấm.

Chẳng bao lâu, tiếng gõ cửa vang lên.

"Vào đi!"

Các tiểu nhị nối đuôi nhau bưng đồ ăn vào, thoắt cái đã bày đầy một bàn ngon lành.

Một luồng ấm áp trào dâng trong lòng, đại thúc đúng là người tốt ... Ninh Trần thầm nghĩ.

Lúc này, Huyền Đế và Trần Lão Tướng quân đang ngồi trong cỗ xe ngựa rộng

rãi.

Toàn Công Công hầu hạ bên cạnh.

"Trần Lão Tướng quân, khanh thấy người tên Lam Tinh này thế nào?"

Trần Lão Tướng quân nói: "Thiếu niên kinh thành, hễ thấy ta như thấy sói đói, tránh còn không kịp ... Riêng đứa này gặp ta thì điềm đạm, chừng mực, có khí độ đại tướng, thật hiếm có.

Mấu chốt là đứa trẻ này vừa có trí tuệ vừa có mưu lược ... nếu được bồi dưỡng, tương lai ắt nên việc lớn."

Huyền Đế cười lớn: "Hiếm khi thấy Trần Lão Tướng quân đánh giá cao người trẻ thế này nhỉ? Ngay cả thái tử, khanh cũng chưa từng khen cao đến thế."

"Bệ hạ, mấy năm nay trong kinh thịnh hành thói lười nhác, bọn thiếu niên ai nấy đều mềm yếu vô lực ... đáng lẽ phải tống cả lũ ra chiến trường cho rèn giũa.

Ngược lại, Lam Tinh cốt cách rắn rỏi, mắt sáng, điềm đạm, chừng mực, học rộng biết nhiều, lại hiểu binh pháp hành quân ... quả thực hiếm có."

Huyền Đế gật đầu: "Đứa này đúng là xuất sắc!"

"Bệ hạ, tuyệt đối đừng để bậc rường cột như thế bị chôn vùi."

Huyền Đế mỉm cười: "Trẫm hiểu."

"Bệ hạ anh minh!"

Tiễn Trần Lão Tướng quân về phủ xong, trên đường hồi cung, sắc mặt Huyền Đế trầm hẳn xuống.

Ông ấy vén rèm xe, nói: "Niếp Lương?"

Niếp Lương theo sát bên xe vội cúi người, cung kính: "Bệ hạ có gì phân phó?"

"Ngươi đi điều tra xem thời gian này Ninh Trần đã gặp chuyện gì."

"Thần, tuan chỉ!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!