Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiểu Bạch Thỏ Của Mạc Hàn Lâm

Cũng giống như lúc nãy vậy, Hạ Nhạc Nghi cô tùy ý cho Mạc Hàn Lâm làm loạn trên cơ thể của mình cũng chỉ biết cắn răng chịu đựng, là vì lý do gì mà cô không chống cự.

"Tôi sai rồi...Tôi sai rồi...Tôi sai rồi...có được không?" Mạc Hàn Lâm cố gắng giữ chặt lại người con gái trong lòng của mình, anh không muốn khi anh thả lỏng đôi tay này rồi thì Hạ Nhạc Nghi sẽ chạy đi mất.

Từ lúc ban đầu là do anh làm sai, người nên chịu hết mọi uất ức là anh chứ không phải Hạ Nhạc Nghi cô, anh mặc dù biết cô vốn dĩ còn mang trên vai một bí mật không lớn cũng không nhỏ, vừa lúc bị anh phát hiện ra, nhưng Mạc Hàn Lâm anh lại còn ép cô thành ra bộ dạng thế này, tất cả là do lỗi của anh.

"Tôi..." Hạ Nhạc Nghi bình tĩnh lại, sau khi nghe câu nói kia của Mạc Hàn Lâm cô mới bất tri bất giác mà nhận ra rằng, người làm sai vốn dĩ không phải Mạc Hàn Lâm, Hạ nhạc Nghi cô hà cớ gì phải giằng xéo người khác.

Mạc Hàn Lâm anh ta yêu thích cô thì là phúc phận của cô, nếu sau này biết ra được cô không phải Hạ Nhạc Nhu mà chính là Hạ Nhạc Nghi thì anh ta có muốn giết vô thì cũng là chuyện nên làm. Hạ Nhạc Nghi cô tính tới tính lui thì một chút tư cách để chỉ trích người khác cũng là không có.

Hạ Nhạc Nghi đáp lại cái ôm kia của anh, cô cũng từ từ vòng cánh tay đang buông thả từ lúc đầu lên ôm lấy cơ thể ấm áp này của Mạc Hàn Lâm. Cô hiện tại là đang muốn nói cho anh biết anh hoàn toàn không sai, người làm ra loại chuyện này là Hạ Nhạc Nghi cô.

Hạ Nhạc Nghi nước mắt đầm đìa, cô lúc này chỉ biết khóc, khóc lớn một chút, nhiều một chút, cơ hồ sẽ làm cho bản thân cô có thể cảm thấy là tội lỗi mà cô mang cũng không còn nhiều nữa.

"Không sao nữa, tôi hứa sau này không làm thế này nữa, có được không?" Giọng của Mạc Hàn Lâm dịu dàng thêm một chút khàn đặc, chính bởi dục vọng lúc nảy quá lớn, cơ thể vẫn còn chưa thích ứng được.

Mạc Hàn Lâm ôm lấy Hạ Nhạc Nghi vẫn còn đang khóc nức nở trong lòng anh mà dỗ dành, chợt nhận ra, Hạ Nhạc Nghi từ lúc đầu ngay khi anh mang cô từ căn xưởng 202 ở con đường rừng đó quay lại Mạc Gia, vô tình Hạ Nhạc Nghi đã bắt đầu có một vị trí nào đó trong lòng anh. Anh nhận ra cô hiện tại là một phần không thể thiếu trong cuộc sống đầy rẫy những cạm bẫy xấu xa, mang theo chết chóc này của anh.

Từ lúc nãy sau khi Hạ Nhạc Nghi chạy ra khỏi căn phòng kia, anh mới bắt đầu tĩnh ngộ, anh sợ phải mất đi cô  anh hận bản thân đã làm ra chuyện không bằng cầm thú với cô. Hiện tại anh chỉ muốn có được một Hạ Nhạc Nghi chỉ là Hạ Nhạc Nghi mà không phải sống vì ai khác. Sẽ có một ngày anh cũng sẽ nói với cô là anh đã biết tất cả, để cho cô không cần phải cảm thấy bản thân như gây nên tội lỗi khi ở bên anh.

"Em đã ổn chưa?" Giọng Mạc Hàn Lâm trầm thấp vang lên.

"Ừm!" Hạ Nhạc Nghi trong tiếng nấc chỉ đáp lại một chữ.

"Chúng ta về nhà, có được không ?" Mạc Hàn Lâm vẫn là giọng nói đó nhưng hiện tại là như đang thì thầm vào tai cô.

"Được! " Hạ Nhạc Nghi cũng không phải muốn tránh né anh, nhưng quả thực cái bóng của gánh nặng kia quá lớn, cô chẳng thể nào nhịn được mà không rời xa anh.

Hạ Nhạc Nghi chỉ đáp lại một chữ, sau đó là buông tay đẩy Mạc Hàn Lâm ra.

Mạc Hàn Lâm lúc này cũng không muốn gượng ép cô nữa, anh để cho cô tùy ý muốn làm gì cũng được, chỉ cần Hạ Nhạc Nghi chịu đựng cùng anh về lại Mạc Gia, chỉ cần ngày nào trong Mạc Gia còn bóng dáng của Hạ Nhạc Nghi cô, thì ngày đó Mạc Hàn Lâm anh vẫn còn cơ hội kia để nói ra sự thật.

Hạ Nhạc Nghi cùng với Mạc Hàn Lâm đã đi khuất bóng khỏi đường hầm lấy xe quay về Mạc Gia. Mạc Hàn Lâm thông thường kỹ tính là thế, nhưng anh rất khó để suy đoán được ý niệm của một người, mà người này từ ngay lúc đầu đã đến đây, nhìn thấy toàn bộ khung cảnh lúc Hạ Nhạc Nghi bước vào quán Bar cho đến khi Hạ Nhạc Nghi bỏ chạy ra phía ngoài cổng bị Mạc Hàn Lâm kéo ôm vào lòng, mọi thứ tất thảy đều nằm trong tầm mắt của một người.

Cô ngồi trên chiếc xe Porsche 918 Spyder màu xám của một nhãn hàng của đức sang trọng, nhưng khi đến đây nó dù cho có là đắt nhất thế giới mà người ta hay nói đến thì suy cho cùng cũng chỉ là một công cụ đứng bên lề đường nhìn ngắm người khác ân ân ái ái, cũng chẳng kém gì mấy chiếc xe rẻ tiền khác.

Cô gái ngồi bên trong chiếc xe kia không ngừng nắm lấy bàn tay của bản thân cuộn tròn lại, sau đó siết chặt luôn cả mấy hành động nghiến răng nghiến lợi cũng đã làm qua, làm cho người thiếu niên ngồi ở bên cạnh cũng nóng lòng không kém.

"Chị, chúng ta nên làm gì đây? " Cậu thiếu niên bên cạnh sốt ruột nhìn theo bóng lưng đi mỗi lúc một xa của Mạc Hàn Lâm mà không khỏi nóng lòng mà hỏi người con gái bên cạnh của cậu.

"Còn có thể làm được gì, quay về thôi. " Giọng của cô gái trầm thấp mang theo mấy phần chán nản.

Hiện tại trong lòng cô là đang nóng như lửa đốt liên tục, nhưng trạng thái thế này cũng chẳng thể nào có thể bộc lộ ra ngoài cho người khác nhìn thấy được, dù cho người kia của là Mạc Hàn Lâm cũng không được nhìn thấy lòng của cô hiện tại là đang hoảng loạn như thế nào.

"Nhưng mà, chị chẳng phải đến tìm anh Hàn sao?" Cậu thiếu niên bên cạnh còn chưa nhìn ra được ý tứ trong câu nói của cô, liền nói thêm vào vài câu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!