Lâm Vân cười nhạt: “Cô Hàn, sau này cứ gọi thẳng tên tôi cũng được, không cần khách sáo như vậy!”
Hàn Oánh Oánh đỏ mặt: “Gọi thẳng tên anh, vậy… cũng được sao?”
“Có gì không được nào?” Lâm Vân không hề bận tâm.
Hàn Oánh Oánh lập tức tươi cười vui vẻ: “Được, vậy về sau tôi sẽ gọi tên của anh, anh cũng đừng gọi tôi là cô Hàn nữa, gọi tôi Oánh Oánh là được!”
Ngô Cảnh Minh thấy Hàn Oánh Oánh như vậy, không nhịn được trợn hai mắt lên đầy khiếp sợ.
Hắn ta cũng từng gặp qua không ít người đẹp, nhưng đẹp như cô gái này thì trước nay chưa từng gặp, dáng người, gương mặt đều là hạng nhất, lại còn lái một chiếc Porsche, nhất định là cô chiêu gia đình giàu có, nếu có thể leo lên được cành cao này, đỡ được hẳn mấy năm phấn đấu!
Hắn ta lập tức sửa sang quần áo, đi tới bên cạnh Hàn Oánh Oánh, ưỡn ngực lên nói: “Thưa cô, xin chào, tôi là giám đốc bộ phận kinh doanh của Công ty Thương mại Đại Sơn, tên tôi là Ngô Cảnh Minh!”
Đôi mày đẹp Hàn Oánh Oánh khẽ nhíu, quay đầu liếc nhìn Ngô Cảnh Minh một cái, lạnh lùng nói: “Tôi không có hứng thú với anh, tôi khuyên anh tránh xa tôi một chút!”
Ngô Cảnh Minh tỏ ra lúng túng, không ngờ rằng cô gái xinh đẹp này lại từ chối hắn ta một cách không khách khí như vậy, lúc đó, hắn ta cảm thấy cực kỳ xấu hổ.
Ai ngờ, Hàn Oánh Oánh còn quay lại, vẻ mặt tươi cười nhìn Lâm Vân: “Lâm Vân, sao vậy, xảy ra chuyện gì thế?”
Lâm Vân chỉ vào mấy người bảo vệ trước mặt, lạnh lùng nói: “Hôm nay tôi với mẹ định vào đây ở, kết quả bọn họ dùng thái độ mắt chó không biết nhìn người, coi thường tôi, nói tôi là trộm, ăn cắp chìa khóa, không cho tôi vào!”
“Cái gì?”
Hàn Oánh Oánh giật mình kinh ngạc, lửa giận lập tức bốc lên, quay đầu lại nghiêm mặt nói: “Mẹ kiếp, khách của người nhà họ Hàn chúng tôi mà các người cũng dám cản? Ăn gan hùm mật gấu rồi hay sao?”
Những lời này vừa nói ra, một đám nhân viên an ninh sợ tới mức suýt tè ra quần.
Một nhân viên an ninh cố nặn ra nụ cười bước tới: “Cô Hàn, thật lòng xin lỗi, chúng tôi không biết đây là khách của cô, nếu không làm sao chúng tôi dám…”
Một nhân viên an ninh khác vội vã gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy! Cô Hàn, chúng tôi cũng chỉ vì trách nhiệm đối với sự an toàn của các chủ nhà nơi này, nên không thể tùy tiện cho người lạ vào được.”
Lâm Vân đi tới, nhìn nét mặt xấu xí của hai bảo vệ, cười lạnh nói: “Hai người các anh vừa nãy còn nói tôi là trộm, còn nói muốn cho tôi đẹp mặt mà, sao bây giờ lại không cần nữa?”
Hai bảo vệ kia thót cả tim, vội vàng quỳ rạp xuống đất.
“Thưa anh, chúng tôi thực sự xin lỗi, chúng tôi không biết anh là bạn bè của cô Hàn, mong anh đại nhân đại lượng bỏ qua cho chúng tôi!”
“Hu hu hu…. Thưa anh, tôi sai rồi, tha thứ cho tôi!”
Nhìn bộ dạng đáng thương của hai nhân viên an ninh, Lâm Vân vẫn giữ nguyên biểu tình lạnh băng, hắn sẽ không thương hại loại người chẳng cao quý gì mà lại hay khinh thường người khác này.
Hàn Oánh Oánh thấy Lâm Vân không nói gì liền biết hắn sẽ không chịu để yên, lập tức lạnh lùng nói: “Kêu đội trưởng của các anh tới đây!”
Nhân viên an ninh ở phía ngoài vội vã chạy đi, vào trong bốt gác gọi điện thoại.
Chỉ một lát sau, một người đàn ông mặc vest đen bước tới đứng trước mặt Hàn Oánh Oánh, khom lưng vô cùng cung kính hỏi: “Cô Hàn, có chuyện gì ạ? Xảy ra vấn đề gì sao?”
Hàn Oánh Oánh chỉ vào hai người đang quỳ trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Hai người này quả thật ăn gan hùm mật gấu, dám chặn bạn của tôi ở bên ngoài, chuyện này nên xử lý thế nào?”
Đội trưởng sửng sốt, lập tức quay đầu, tức giận nói với hai bảo vệ kia: “Hai người đúng là to gan lớn mật, dám cản trở bạn bè của cô Hàn, đúng là đáng chết, hai người các anh đã bị sa thải, lập tức cút ngay cho tôi!”
Mặt mày hai gã bảo vệ trở nên đưa đám, trong lòng hối hận khôn nguôi.
Làm nhân viên an ninh ở chỗ này rất nhẹ nhàng, tiền kiếm được cũng không ít, nhưng bởi vì hai người họ khinh thường Lâm Vân, cứ thế bị sa thải rồi.
Nhưng hai gã đó cũng không dám nói gì thêm, vội vội vàng vàng rời đi, đắc tội Hàn Oánh Oánh, giữ được mạng là tốt lắm rồi.
Xử lý xong, đội trưởng cười nịnh: “Cô Hàn, không biết bây giờ cô đã hài lòng chưa?”
Hàn Oánh Oánh không trả lời đội trưởng mà nhìn sang phía Lâm Vân.
“Được rồi, sa thải rồi là được!” Lâm Vân cũng không muốn cùng hai người kia so đo.
Mà Trần Nhàn nhìn Hàn Oánh Oánh thì thấy vô cùng kinh ngạc, bà không ngờ con trai mình lại quen biết một cô gái xinh đẹp như vậy, nếu cô ấy có thể làm con dâu của bà thì tốt quá!
Lâm Vân lập túc giới thiệu mẹ mình với Hàn Oánh Oánh: “Oánh Oánh, đây là mẹ của tôi!”
“Cháu chào dì ạ!” Hàn Oánh Oánh tươi cười chào hỏi: “Cháu là Hàn Oánh Oánh, bạn của Lâm Vân ạ!”
“Tốt, tốt!” Trên khuôn mặt Trần Nhàn cũng toàn là nụ cười.
So với Hàn Oánh Oánh, bất kể là vóc dáng hay nhan sắc, Triệu Thu Nam đúng là thua thảm hại.
"Được rồi, chúng ta đừng đứng ở đây nữa, mau vào đi thôi!”
Hàn Oánh Oánh lập tức mời mọi người bước vào cổng khu biệt thự.
Mà ba người Lưu Diễm, Ngô Cảnh Minh, Lưu Vân lại khiếp sợ đến mức há to miệng, một lúc lâu sau vẫn chưa hồi phục tinh thần.
“Chuyện… chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Làm sao Lâm Vân có thể quen biết một cô gái ở tầng lớp như vậy?” Lưu Diễm không nhịn được hỏi.
Trông vẻ mặt Ngô Cảnh Minh còn khó coi hơn, vừa rồi hắn ta chủ động làm quen Hàn Oánh Oánh, kết quả người ta làm mặt lạnh với hắn ta, thế mà vừa quay đầu lại nhiệt tình trò chuyện với Lâm Vân, điều này khiến trong lòng hắn ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Đi, chúng ta cũng đi theo xem thử!” Ngô Cảnh Minh vẫn có chút không phục.
Rất nhanh, mọi người đã đi tới biệt thự số 8.
Sau khi bước vào, Lưu Diễm và những người khác hoàn toàn chết lặng, trời ơi, so với biệt thự này, nơi họ ở quả thực là một cái ổ chó.
Trong sân, đâu đâu cũng là cây xanh, còn có một con đường rợp bóng cây, bên cạnh là một cái bể bơi khá to, bên trên có ván nhảy, trên bờ có ghế nằm, có thể bơi lội, sau đó còn có thể phơi nắng.
Vào trong biệt thự rồi họ càng thêm há hốc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!