Cho nên lúc này Hạ Linh Lung rất muốn tìm Lạc Tú, vì thứ nhất cô ta muốn điều tra vụ án, thứ hai là một mảnh da trên người cô ta đã biến thành thi ban. Dù sao cô ta đã từng học ngành cảnh sát hình sự nên chác chán không thể nhầm thi ban này được.
Trước đêm qua, nếu xuất hiện thi ban thì cô ta sẽ đến bệnh viện, nhưng sau khi trải qua những gì đã xảy ra vào tối hôm qua, cô ta cho rang mình phải đến tìm Lạc Tú.
“Giúp tôi điều tra một người tẻn là Lạc Tú.” Hạ Linh Lung nói với một đồng nghiệp cũ ở bên cạnh, người kia cũng không hỏi nhiều mà cứ thế đi ngay.
Thấm thoát đã đến giờ tan làm buổi chiều, Lam Thục Đoan đã sầp xếp từ rất sớm, không chỉ mời một nghệ sĩ dương cầm mà còn chuấn bị hoa tươi.
Cô ấy linh cảm là phải giành lấy người đàn ông này bằng mọi giá.
Còn Lạc Tú quay trở lại khách sạn trước để tám, sau đó cuối cùng cũng lái chiếc Lamborghini mà nhà họ Diệp đã tặng anh đi đến Thiên Nhã Cư.
Thiên Nhâ Cư không phải là một nhà hàng cao cấp nhưng cách trang trí ò đây rất phong cách và lãng mạn.
Nơi đây thường là nơi hẹn hò hay tổ chức sinh nhật của các bạn trẻ, tống cộng có hai tầng thông nhau lên xuống, ngồi tầng hai có thể nhìn thấy tầng một.
Vần chưa đến giờ hẹn của Lam Thục Đoan và Lạc Tú, nhưng anh đã đến sớm vì đã đến giờ hẹn với Trương Thục Phi.
Sau khi bước vào, Lạc Tú thấy ở đây có rất nhiều người, không chỉ Trương Thục Phi mà còn có rất nhiều bạn bè và đồng nghiệp của cô ta, điều này khiến Lạc Tú hơi ngạc nhiên.
Hơn nữa còn có một chiếc bánh sinh nhật lớn được đặt giữa đại sảnh, một đám người đang cười cười nói nói.
Lạc Tú sửng sốt trong chốc lát, là sinh nhật của ai vậy?
Nếu là kiếp trước, nhất định Lạc Tú sẽ nhớ kỹ, nhưng kiếp này Lạc Tú không có tình cảm với Trương Thục Phi nên từ lâu anh đã quăng mất ngày sinh của cô ta lên chín tầng mây rồi.
“Ôi, là bạn trai của người ta đấy à? Sao thế, sao lại đến tay không như vảy?” Hồ Mỹ Kim nhìn thấy Lạc Tú đến tay không
thT ở bên cạnh nói bóng nói gió, như thê’ anh đã làm một việc cực kỳ sai trái không thế tha thử được.
Đám người Trương Định nhìn thấy Lạc Tú thì cũng tỏ vẻ lạnh lùng và khinh thường.
Hơn nữa khi nhìn thấy Lạc Tú không có quà cáp gì thì trong lòng họ cực kỳ sung sướng, họ đã biết rằng Trương Thục Phi định sẽ đá anh trong buối tiệc sinh nhật này, bời vậy họ vẫn đang háo hức chờ xem trò cười của Lạc Tú.
Thậm chí trước khi đến, Trương Định và Hồ Mỹ Kim còn đánh cược rằng liệu Lạc Tú có quỳ xuống cầu xin Trương Thục Phi đừng chia tay hay không.
“Sinh nhật của em à?” Lạc Tú hơi nhớ lại, hỏi Trương Thục Phi.
“Sao vậy, ngay cả sinh nhật của bạn gái mà cũng không nhớ à?” Lý Tuyết ở bên cạnh cũng lên tiếng châm chọc. Cô ta cũng coi thường Lạc Tú, cho rằng người đàn ông như vậy không có tiền đồ, cũng không xứng với Trương Thục Phi.
“Xin lỗi, anh quên mất.” Lạc Tú cũng không thèm nhìn Lý Tuyết, chỉ xin lỗi Trương Thục Phi qua loa.
Ngược lại, bạn trai của Lý Tuyết là Vương Thông đang đứng bên cạnh cô ta, anh ta bị băng bó kháp người, ánh mát lạnh lùng, vẻ mặt khó chịu. Bọn họ không biết tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì với Hồng Bưu.
Còn tưởng rằng sau đó Hồng Bưu cố tình ban phát lòng tốt nên mới đế Lạc Tú đi.
Cho nên bây giờ Vương Thông rất muốn tìm cơ hội đế dạy cho Lạc Tú một bài học.
“Lạc Tú, anh hơi quá đáng rồi đó.” Trương Thục Phi cũng không ngờ Lạc Tú lại quên sinh nhật của mình.
Trước đây lý do duy nhất mà Trương Thục Phi ở bên Lạc Tú là do anh chân thành với cô ta.
Giờ ngay cả sinh nhật cô ta mà anh còn chẳng nhớ nổi, xem ra chầng hề thật lòng rồi, cũng may là cô ta đã lên kế hoạch sẽ đá anh.
Nhưng Lạc Tú khẽ nhíu mày, vốn dĩanh muốn đến nói chuyện chia tay với Trương Thục Phi, nhưng hôm nay là sinh nhật của người ta, lúc này nói chuyện chia tay thì có vẻ hơl quá đáng.
“Hay là đế anh đi mua món đồ vậy.” Lạc Tú xoay người chuẩn bị đi ra ngoài, dù sao Lạc Tú cũng không muốn làm gì quá đáng.
“Bỏ đi, Lạc Tú.” Trương Thục Phi thở dài, tỏ vẻ cực kỳ thất vọng.