Ánh đèn vừa soi tới thì bà cụ đang đốt vàng mã lập tức biến mất, chỉ còn lại bảo vệ và Lạc Tú.
Giống như bà ta chưa từng xuất hiện vậy.
Ba người mặc đồng phục cảnh sát đang đi tới đây, một người trong đó có dáng vẻ cao gầy và mặt mày thì lạnh lùng.
Một người khác là nữ, dù đêm tối cũng không giấu được khí chất kiều diễm và hào hùng trên mặt cô ta, làm da tráng nõn làm toát lên vẻ cao quý bất khả xâm phạm.
Khiến Lạc Tú hứng thú là người cuối cùng, đó là một cảnh sát mang vẻ mặt trắng bệch và âm u. Lạc Tú nở nụ cười, bởi vì chân tên đó cũng kiềng lên.
Sau khi nhìn thấy đội hình này thì mọi chuyện càng ngày càng thú vị.
Trong tiếu khu chưa hoàn thiện được xếp xó ở vịnh Bàn Long, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện vào hon nửa đêm.
Lạc Tú, nhân viên bảo vệ, ba cảnh sát.
Người đứng đầu cảnh sát là nữ cảnh sát kia. Ngay cả lúc nửa đêm, Lạc Tú cũng dám khắng định đây nhất định là một hoa khôi cảnh sát.
ở đây đã là hơn nửa đêm rồi, và Hạ Linh Lung với tư cách là một cô gái và một hoa khôi cảnh sát thì thực sự không nên đến.
Tuy nhiên, đây là vụ án đầu tiên Hạ Linh Lung nhận được. Dù gì thì đêm qua đã có hai người chết ở đây, mà chức vị của Hạ Linh Lung trong cục cảnh sát khá cao, nhưng Hạ Linh Lung không muốn mọi người cảm thấy rằng cô ta dựa vào quan hệ mà lên chức. Bởi vì mặc dù cô ta có một ít bối cảnh nhưng cô ta cũng dựa vào thực lực mà lên chức.
Tuy nhiên, thứ nhất, ai cũng biết chuyện cô ta có bối cảnh. Thứ hai là ngoại hình của cô ta lại quá xinh đẹp nên mọi người đã bỏ qua thực lực của cô ta.
Điều này khiến Hạ Linh Lung có tâm lý nóng lòng muốn chứng tỏ bản thân.
Mặc dù các bậc tiền bối trong đội cảnh sát ngàn dặn vạn dò nhất định đừng đến đây vào ban đêm, nhưng là người sống ở thế kỷ mới đã nghe về Edison và Marx từ khi còn nhỏ, họ đã được giáo dục bởi các nguyên tố nguyên tử, đã là thời đại nào rồi mà còn nói chuyện quỷ quái phong kiến, mê tín như vậy?
Hơn nữa tình cờ là đội trưởng Chu bên cạnh cô ta cũng là một người trẻ tuổi, từ nhỏ đã được nhận nền giáo dục cao cấp ở nước ngoài nên cũng cười nhạt với những thuyết quái quỷ ấy.
Vê phần người cuối cùng, đó là đồng chí mới giật dây bọn họ đến đây đêm nay. Tuy rằng bọn họ luôn cảm thấy rất lạ mặt nhưng Hạ Linh Lung cùng đội trưởng Chu sốt ruột phá án nên cũng sẽ không quan tảm lám.
“Người đằng kia, hơn nửa đẻm anh tới đây làm gì vậy?” Hạ Linh Lung lạnh lùng, ngay cả khi mở miệng vần khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo vô cùng.
“Lạc đường thôi.” Lạc Tú đáp lại ngán gọn.
“Hừm, từ góc độ điều tra tội phạm, anh rất có thể là nghi phạm.” Đội trướng Chu cười khấy một tiếng, sau đó tay đã đặt lên nòng súng.
‘Từ phương diện tướng mạo học, ấn đường của hai người biến thành màu đen, e rằng sẽ xui xẻo rồi.”
“Hừ, ăn nói bậy bạ, mê tín dị đoan.” Đội trưởng Chu mâng một câu. Hiện tại anh ta vô cùng hoài nghi người trước mặt.
Tất nhiên, kỳ thật nếu muốn tính toán thì Lạc Tú thực sự cũng thuộc diện tình nghi.
“Đưa tay ra.” Hạ Linh Lung hờ hững liếc nhìn Lạc Tú, sau đó đi tới chổ Lạc Tú, lấy còng tay ra.
“Cô muốn còng tay tôi?” Lạc Tú nhướng mày, không ngờ người phụ nữ này lại không phân rõ phải trái như vậy, một lời không hợp liền bắt người.
“Hiện tại tôi đã nghi ngờ anh rồi. Anh phải theo chúng tôi đến cục tiếp nhận điều tra, mời anh hợp tác.” Hạ Linh Lung ưỡn cao ngực, vô cùng hiên ngang, đồng phục cảnh sát cũng sắp bung ra rồi. Nếu không phải nơi này không thích hợp thì đây hẳn là cảnh đẹp hiếm có.
“Tôi nói này đồng chí, cô đang đổ oan cho người tốt rồi, nơi này bị ma ám đấy.” Lạc Tú nhắc nhớ.
Nhưng rõ ràng nói như vậy thì sẽ không có người nào tin anh.
“Bỏ tay ra. Ma ám ư? Anh cho rằng loại chuyện lừa gạt trẻ con này có thế lừa được chúng tôi sao?”
Hạ Linh Lung khinh thường nhìn Lạc Tú. Người trước mặt hoặc là nghi phạm cố ý ăn nói lung tung, hoặc là chưa được hường giáo dục văn hóa cao cấp, vậy mà lại luôn mồm nói chuyện ma quái.
“Được.” Lạc Tú duỗi hai tay ra, bởi vì anh cũng không muốn xảy ra xung đột với cảnh sát, dù sao hai người trước mặt cũng không phải kẻ xấu gì.
Sau khi còng tay Lạc Tú, lại bảo Lạc Tú xuất trình chứng minh nhân dân.
Đội trưởng Chu cầm chứng minh nhân dân của Lạc Tú lên và nhìn lướt qua.
“Hừ, là từ thị trấn nông thôn đến, chẳng trách lại cứ nói chuyện ma quỷ. Quả nhiên chưa được nhận nền giáo dục cao cấp.” Đội trướng Chu lại nhìn Lạc Tú một cách rất khinh thường.
Nông thôn là khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất của mê tín phong kiến, và những người đến từ nông thôn sẽ có hơi mê tín quỷ thần.