Những lời này của Lạc Tú, thật khiến cho Nữ Thần Tử Vong hoảng sợ, cô ấy ngơ ngẩn nhìn Lạc Tú, hai mắt mở to, sau đó lại bỗng nhiên bật cười.
"Anh Lạc, anh cũng thật hài hước." Nữ Thần Tử Vong Diana cười lắc đầu, cô ấy cho rằng Lạc Tú đang nói đùa.
Dù sao cô ấy cũng đã nói rất rõ ràng, Tần Thủy Hoàng, Đại Đế Alexandros, thậm chí ngay cả con trai của Lang Vương có thực lực sánh ngang với các nước lớn cũng chỉ là một nhân vật trong trò chơi kinh dị này thôi.
Như thế đủ để chứng minh trò chơi kinh dị này khủng bố cỡ nào rồi.
"Tôi không đùa với cô." Lạc Tú cực kỳ nghiêm túc trả lời.
Lạc Tú đúng là đang nói thật.
Nét tươi cười trên mặt Nữ Thần Tử Vong dần cứng lại.
Hồi lâu sau, Nữ Thần Tử Vong hít sâu một hơi, nghiêm túc nói.
"Anh Lạc, tôi biết anh rất phi phàm, nhưng tôi vẫn muốn khuyên anh một câu, thế lực đứng sau trò chơi kinh dị này tuyệt đối không đơn giản như vậy, những thứ tô vừa đề cập đến chỉ là một góc của băng sơn thôi anh hiểu không!"
"Anh Lạc, nếu anh thật sự muốn đối nghịch với trò chơi kinh dị này, tôi không nói tới thế lực sau lưng này có ra tay với anh hay không, đơn giản chỉ cần người ta tuyên bố một nhiệm vụ, anh Lạc, toàn bộ cao thủ trên thế giới sẽ ùn ùn kéo tới, hung hãn nhào đến giết anh mà không sợ chết!" Nữ Thần Tử Vong khuyên nhủ.
Anh cứ nói đùa, anh có lợi hại đến đâu, còn có thể đối kháng với siêu cao thủ và siêu thế lực trên toàn thế giới sao?”
"Tôi biết, nhưng tôi nói rồi, cho dù cả thế giới này đối đầu với tôi, Lạc Vô Cực tôi cũng không sợ!" Lạc Tú có vẻ rất thản nhiên, anh muốn báo thù cho nên đương nhiên cần Tinh Thần Chi Tâm.
Về chuyện này, Lạc Tú sẽ không thay đổi quyết định.
Huống chi anh dám nói thì anh dám làm!
Hơn nữa, cho dù thế lực đứng sau trò chơi kinh dị có khủng bố thì đã sao?
Ngay đến sự Tiên giới tồn tại siêu cấp thần triều Vạn Cổ, Lạc Tú anh còn không sợ, huống chi là thế lực trên trái đất?
Nữ Thần Tử Vong thở dài một tiếng, lắc đầu, cô ấy là một nhân vật cấp quốc tế, sở dĩ khách khí với Lạc Tú như vậy, là vì cô ấy muốn mượn sức Lạc Tú.
Nhưng hiện tại, cô ấy đã đánh mất ý nghĩ này.
Bởi vì cô ấy cảm thấy Lạc Tú điên rồi.
Một khi đối đầu với trò chơi kinh dị, vậy thì chính là đối đầu với toàn bộ cao thủ thế giới này.
Bởi vì toàn bộ cao thủ thế giới, hầu như đều là người chơi của trò chơi kinh dị!
Hiển nhiên, những lời này của Lạc Tú đã khiến Nữ Thần Tử Vong cảm thấy Lạc Tú rất nguy hiểm, nếu qua lại thân thiết với Lạc Tú, vậy thì cô ấy sẽ tự rước rắc rối vào mình.
"Anh Lạc, tôi xin cáo từ trước." Nữ Thần Tử Vong tính định rời đi, đến gần một người như vậy hiển nhiên chính là đang rước lấy tai hoạ ngập trời.
"Thật ra, cô có thể ở lại giúp tôi." Lạc Tú bỗng nhiên mở miệng nói.
Lạc Tú cũng không ngốc, trái lại anh hy vọng có thể mượn sức Nữ Thần Tử Vong làm việc cho mình.
"Anh Lạc, nếu trước khi nói những lời đó, anh ngỏ lời mời này, tôi có thể lập tức đồng ý với anh." Nữ Thần Tử Vong chậm rãi nói.
"Thế nhưng, hiện tại, tôi thật sự không có ý định cùng anh đối đầu với trò chơi kinh dị!" Nữ Thần Tử Vong xoay người rời đi.
Lạc Vô Cực anh có lợi hại đến đâu, chẳng lẽ còn có thể vượt qua Tổ Long hay Đại Đế Alexandros sao?
Ngay đến bọn họ còn không dám đối nghịch với trò chơi kinh dị, anh lại dám vọng tưởng đối chọi với trò chơi kinh dị?
Cực hiển nhiên, đây là một kẻ điên mù quáng.
"Có lẽ cô sẽ bỏ lỡ cơ hội." Lạc Tú cũng không để ý, không có ý định giữ Diana lại.
Cơ hội?
Diana đưa lưng về phía Lạc Tú cười khẩy, cơ hội chịu chết sao?
Đương thời ai dám đối đầu với trò chơi kinh dị chứ?
Ngại mình chết chưa đủ nhanh à?
"Hi vọng có một ngày, chúng ta sẽ không là kẻ địch." Diana kiên định bước ra ngoài.
Lạc Tú nhìn bóng lưng Diana, người phụ nữ này đúng là đã bỏ lỡ một cơ hội.
Nếu lúc này, Diana đồng ý giúp anh làm việc, vậy thì tương lai, Lạc Tú tuyệt đối sẽ hứa cho Diana một đời huy hoàng.
Dù sao Lạc Tú của quá khứ cũng từng tạo ra một vị nữ hoàng Tiên giới.
Vậy còn ở trái đất này?
Chuyện quá đơn giản.
Ra khỏi quán trà, Diana quay đầu nhìn thoáng qua.
Truyện đề cử: Ngọt Ngào Của Trùm Buôn Vũ Khí
"Chủ nhân, hai người đàm phán đến đâu rồi?" Một người đàn ông tóc vàng mặc tây trang lên tiếng hỏi.
Dù sao Diana cũng là nhân vật tầm cỡ quốc tế, tìm Lạc Tú đương nhiên không phải để nói chuyện phiếm, chắc chắn là có mục đích tới, ngay từ đầu Nữ Hoàng Tử Vong đã có ý định hợp tác với Lạc Tú.
Dù sao thực lực của Lạc Tú vẫn còn bày ở đó.
"Ha ha, đó chính là một tên điên." Diana khinh thường đáp.
"Anh ta lại dám vọng tưởng đối đầu với thế lực đứng sau trò chơi kinh dị!"
Diana vừa dứt lời, bảy tám người đàn ông tóc vàng xung quanh đều sửng sốt, sau đó kinh ngạc nói.
"Anh ta điên rồi sao?"
"Người này không khỏi quá tự đại rồi?"
"Vẫn là người đầu tiên dám nói như vậy!"
"Thôi, sau này cách người như thế xa một chút đi, tưởng mình có chút thực lực là có thể không biết trời cao đất rộng sao." Diana lắc đầu dẫn theo một đám người rời đi.
Lạc Tú ơi là Lạc Tú, đối nghịch với trò chơi kinh dị ư?
Chỉ sợ là anh chết như thế nào cũng không biết.
Trò chơi kinh dị khủng bố cỡ nào, vĩnh viễn không phải là điều mà anh có thể tưởng tượng!
Diana vừa rời đi, sau lưng liền có một người tới.
Chẳng qua lần này không phải là phụ nữ, mà là một người đàn ông.
Người đàn ông này ăn mặc thời thượng, nhuộm một đầu tóc xám tro, trên mặt đeo kính, trông như một minh tinh.
Hơn nữa anh ta còn rất lịch sự, có điều Lạc Tú vừa nhìn đã thấy, nhân vật này tuyệt đối là một vai ác.
"Anh Lạc, chào anh, tôi Vinh Tại Húc."
Lạc Tú nhíu mày, vừa nghe tên là biết, đối phương là một người Triều Tiên.
"Xin tự giới thiệu, Triều Tiên, do tôi định đoạt." Vinh Tại Húc cũng trực tiếp nói ra địa vị của mình.
Lạc Tú nghe hiểu rồi, anh ta là đang nói, hoàng đế ngầm của Triều Tiên chính là Vinh Tại Húc anh ta.
Sự thật đúng là như thế, Vinh Tại Húc không chỉ là hoàng đế ngầm của Triều Tiên mà ngay cả mảnh đất Đông Á, nói ra anh ta cũng được coi là một đại lão tiếng tăm lừng lẫy.
Giá trị con người so ra kém Lạc Tú, nhưng quả thật là xa xỉ, trong Triều Tiên các thế lực lớn nhỏ liên minh, thậm chí là gia tộc lớn cũng phải nhìn thái độ của Vinh Tại Húc anh ta mà làm việc.
Nếu coi Triều Tiên thành Hoa Hạ, vậy thì Vinh Tại Húc chính là Lạc Tú của Triều Tiên.
Bởi vì tại Triều Tiên, nhà họ Vinh là đại gia tộc lấy thúng úp voi!
Chẳng qua khiến Lạc Tú kinh ngạc chính là, năng lượng dao động trên người Vinh Tại Húc rất kỳ lạ.
Loại năng lượng này, không thuộc người tu pháp, cũng không thuộc loại võ giả nào khác, rất đặc biệt.
"Có việc gì sao?" Lạc Tú chẳng buồn đứng lên, không có chuyện gì sẽ không đến Tam Bảo Điện, Vinh Tại Húc tới nơi này, hiển nhiên là có việc.
"Tôi muốn mời anh Lạc giúp một việc." Vinh Tại Húc cũng rất sảng khoái.
"Chuyện gì?" Lạc Tú nâng tách trà thản nhiên uống một ngụm, hoàn toàn không có ý định mời vị đại lão này ngồi xuống.
"Tôi muốn mời anh Lạc đến Triều Tiên, bảo vệ nhà họ Vinh tôi!" Vinh Tại Húc mang theo chờ mong nhìn về phía Lạc Tú.
"Không có hứng thú!"