Huyên Huyên cũng được coi là người chịu trách nhiệm về sự nổi tiếng của cảng khu, đương nhiên có sự kiêu ngạo của riêng mình, nếu cô ta không hoàn toàn nắm chắc, cô ta sẽ không nói những lời này.
Ngoài thiên hậu điện ảnh, truyền hình ra, quả thực không có ai phù hợp hơn cô ta.
Nhưng nếu tìm thiên hậu thì kinh phí sẽ vượt quá tiêu chuẩn là điều thứ nhất. Thứ hai, thiên hậu hiện đang bận nhiều phim, nếu cưỡng ép cướp người thì sẽ phải giá một cái giá gấp mười lần, mất nhiều hơn được.
Điểm thứ ba và quan trọng nhất là bộ phim truyền hình này đã được tuyên truyền, cô ta là nữ chính, nếu bị thay thế thì chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng trái chiều.
Đây là những điều mà một người ngoài nghề như Lạc Tú không hiểu, nhưng sếp Hoa lại hiểu, vì vậy khi Huyên Huyên nói ra những lời đó, sếp Hoa liền cau mày.
Nhưng đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ, người phụ nữ có mái tóc dài, cặp đùi thon thả thẳng tắp, áo phông ngắn cũn cỡn lộ ra phần bụng lớn màu trắng, có áo ghi lê bên ngoài.
Tỷ lệ cơ thể hoàn hảo và gu ăn mặc thời thượng càng làm nổi bật khí chất nữ thần của người phụ nữ này.
“Ai nói không tìm được người tốt hơn cô?” Lam Thục Đoan bước vào nhà hàng và tháo kính râm ra, khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên.
Lam Thục Đoan không có nhiều ảnh hưởng ở Thông Châu, vì suy cho cùng, ngoài công việc thì phần lớn thời gian cô ấy đều ở Thông Châu.
Nhưng ở bên ngoài thì sao?
Ở cảng khu thì sao?
Địa vị và độ nổi tiếng của cô ấy không thua kém một số thiên vương thiên hậu hiện nay, cô ấy không chỉ là thần tượng, mà còn là người của phái thực lực, đoạt vòng nguyệt quế thiên hậu Điện ảnh và Truyền hình Kim Mã đã đề cử cô ấy vào năm ngoái.
Tuy nhiên, vì một số lý do không chính đáng, cuối cùng nó đã được trao cho người khác, sự việc này đã từng gây chấn động làng giải trí, điều này cho thấy sức mạnh của Lam Thục Đoan!
Nếu so với Lam Thục Đoan, Huyên Huyên thực sự giống một tân binh vừa mới ra mắt.
Ngay cả chủ tịch Hoa cũng thầm thắc mắc tại sao Lam Thục Đoan lại ở đây.
"Bây giờ có một số người mới cứ luôn quá coi trọng bản thân, cổ tay không lớn, nhưng vẻ kiêu căng ngạo mạn thì rất lớn nhỉ." Những lời này của Lam Thục Đoan cũng không có chút gì gọi là già đời, cô ấy xuất đạo sớm, tuyệt đối là tiền bối của Tư Thủy Dao và Huyên Huyên ở trước mặt.
Bất kể mức độ nổi tiếng, lượng truy cập, đề tài hay kỹ năng diễn xuất, Huyên Huyên đều không có gì thách thức được Lam Thục Đoan. Dù sao trên danh nghĩa Lam Thục Đoan là ngôi sao tuyến một, nhưng giới giải trí đã sớm công nhận cô ấy chính là diễn viên cấp thiên hậu rồi.
“Nếu không có đóng phim này, tôi sẽ đonga.” Lam Thục Đoan ném găng tay lên bàn, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Lạc Tú.
Chủ tịch Hoa cũng nhìn Lam Thục Đoan và Lạc Tú với ánh mắt kinh ngạc.
Phải biết rằng, năm ngoái có tin đồn rằng có một đạo diễn đất cảng đã trả giá cao ngất ngưởng bảy ngàn vạn mà không mời được Lam Thục Đoan.
Có thể thấy giá trị của con người này là rất lớn.
Nếu Lam Thục Đoan tham gia đóng vai nữ chính thì bộ phim này đã có phần đảm bảo bùng nổ rồi.
Xét cho cùng, thị trường đất cảng lớn như vậy, muốn xông vào thị trường đại lục, nhưng không có diễn viên thực lực của đại lục thì cũng không đáng tin cậy chút nào.
"Sao thế? Còn chưa rời đi à, còn chờ tính tiền giúp chúng tôi hả?" Lam Thục Đoan tức giận nói.
Huyên Huyên lúc này xấu hổ nóng bừng mặt, trước mặt tiền bối như Lam Thục Đoan, cô ta thật sự không dám ngẩng đầu lên tiếng.
Và một nỗi hối hận dâng trào ngay lập tức, nếu vừa nãy không nói hcuyeejn thì sẽ không có chuyện gì xảy ra rồi.
Bây giờ không chỉ không bắt chẹt được Lạc Tú, thậm chí cồ ta còn mất việc.
Cô ta biết rằng sau thời gian này, sự nghiệp ngôi sao của cô ta có thể sẽ ảm đạm.
Đạo diễn Nghiêm cũng tức giận nhìn Lạc Tú, sau đó đen mặt bỏ đi.
Một nhóm người mặt xám như tro tàn chạy ra khỏi nhà hàng.
"Chị Thục Đoan, chị có thể ký tên cho em được không, em là một fan lớn của chị, trong Thiên Phi Truyện, kỹ năng diễn xuất của chị thật bùng nổ. Nhiều trường diễn xuất ở đây sử dụng các clip kinh điển của chị làm tài liệu giảng dạy đấy." Tư Thủy Dao rất kích động.
Không ngờ lại được gặp thần tượng của mình ở đây.
Lam Thục Đoan chớp mắt với Lạc Tú.
"Như thế nào? Hiện tại anh đã biết thực lực cùng sự nổi tiếng của tôi chưa?"
“Ở Thông Châu tôi không là gì, nhưng ở bên ngoài, tôi có thể triệu tập vô số người hâm mộ chỉ bằng một câu nói.” Lam Thục Đoan khoe khoang nói.
Nhưng chẳng qua là cô ấy muốn chứng tỏ bản thân trước mặt Lạc Tú, bởi vì cô ấy càng ngày càng cảm thấy giữa mình và Lạc Tú có khoảng cách quá lớn.
Nhưng Lạc Tú không quan tâm đến điều này.
Tư Thủy Dao lúc này nhìn Lạc Tú, cảm thấy Lạc Tú càng ngày càng thần bí.
Rõ ràng là nhân vật cấp tiên sư, nhưng ngay cả làng giải trí cũng có quan hệ, Tư Thủy Dao làm sao có thể không nhìn ra được tình cảm của Lam Thục Đoan dành cho Lạc Tú chứ?
Hơn nữa, con gái của đại gia giàu nhất đất cảng phải cúi đầu trước Lạc Tú, Lạc Tú có lai lịch như thế nào chứ?
“Tay của cô?” Lạc Tú liếc nhìn tay của Lam Thục Đoan, trên mu bàn tay cô ấy có vài vết chai.
Đây là do luyện quyền mới có.
Lam Thục Đoan theo bản năng đưa tay ra sau để che giấu.
Cô ấy cảm thấy khoảng cách với Lạc Tú càng ngày càng xa, nhưng cô ấy không muốn có khoảng cách như vậy.
Cô ấy không muốn tiếp tục đứng phía sau nhìn bóng lưng của Lạc Tú.
Vì vậy, gần đây cô ấy đã tìm được một võ sư và bắt đầu bí mật luyện tập, rất chăm chỉ, nếu không cô ấy sẽ không có vết chai trong thời gian ngắn như thế.
“Buổi tối đến phòng của tôi.” Lạc Tú nói nhỏ.
Nhưng Tư Thủy Dao bên cạnh anh vẫn nghe được.
“Hừm.” Tư Thủy Dao lúng túng ho khan.
Lam Thục Đoan sáng mắt hỏi Lạc Tú.
"Thật sao?"
“Đừng nghĩ lung tung, chúng ta chỉ thảo luận về kịch bản thôi.” Lạc Tú mỉm cười.
Tư Thủy Dao liếc trắng mắt với Lạc Tú.
Sau bữa tối, khách sạn của Lạc Tú đã được sắp xếp ổn.
Lam Thục Đoan hiển nhiên là đã nghĩ sai, cho rằng tối nay sẽ có gì đó, còn chuẩn bị cả bao cao su.1
Còn cố tình ăn mặc thật sexy.
Kết quả vừa đến phòng Lạc Tú, đã thấy Lạc Tú pha một ấm trà và đang đợi Lam Thục Đoan.
Tuy nhiên, Lạc Tú thích uống trà, Lam Thục Đoan biết rất rõ chuyện này.
“Tối nay anh định làm gì?” Lam Thục Đoan cúi đầu lúng túng nói.
“Tối nay chúng ta hãy thảo luận về khoa học.” Lạc Tú mỉm cười.
“Khoa học?” Lam Thục Đoan lập tức muốn bùng nổ, bà đât ăn mặc như thế này, anh lại nói sẽ thảo luận khoa học ư?
“Đó có phải là khoa học tạo ra con người không?” Lam Thục Đoan nhìn chằm chằm Lạc Tú với vẻ mặt không vui.
Đã nói đến mức này rồi.
“Cô muốn nói như vậy, không phải là không thể.” Lạc Tú cười nói.
Đôi mắt Lam Thục Đoan đột nhiên sáng lên.
Chờ đợi bấy lâu cuối cùng đã thành hiện thực?
Liệu hôm nay có thể chinh phục được anh không?
Về sau có thể trói chặt anh không?
Liệu mẹ chồng tương lai có tốt với mình không?1
Những suy nghĩ linh tinh hiện lên trong tích tắc.
Là một diễn viên, hiển nhiên Lam Thục Đoan có nhiều ý nghĩ nội tâm hơn người bình thường. Khoảnh khắc tiếp theo, Lạc Tú đứng dậy, mở cửa sổ và mở rèm cửa ra.