Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiên Vương Tái Xuất - Lạc Tú

“Hừ, lại gọi thầy của mình tới hả?”
“Ha ha, mẹ nó mày muốn chết hả? Dám làm phiền việc tốt của ông đây!” Đao Ba hung tợn nói với Lạc Tú.
Đối với Lạc Tú mà nói, có một số điều là điểm mấu chốt.
Một khi chạm đến điếm mấu chốt này, hậu quả có thể xảy ra là vô cùng nghiêm trọng.
“Một lũ cầm thú!’
“Ha ha, mẹ nó, mày lớn gan thật đấy. Một ông thầy mà lại dám tới máng tao ư?”
Đao Ba mỉm cười, sau đó vỗ tay, nhất thời ngoài cửa vang lên một tràng tiếng bước chân. Hon ba mươi người cầm theo đồ đạc nhanh chóng vây quanh nơi này, thậm chí còn có hơn hai mươi người ở dưới lầu.
Nhìn thấy nhiều người như vậy, Hàn Phong và đám người Thi Thi tức thì bàng hoàng.
Vốn dĩ Lạc Tú là cọng rơm cứu mạng của họ, nhưng bây giờ, phải chết chung với Lạc Tú rồi.
“Ha ha, thật sự là một thầy giáo tốt, nhưng thật đáng tiếc, hỏm nay mày gặp phải tao. ông đây muốn xem thử, nếu hôm nay tao chơi học trò trước mặt giáo viên, mày có thế cảm thấy rất thú vị hay không?”
Nghe được những lời này, Hàn Phong sửng sốt, Thi Thi cùng ba cô gái kia càng thêm ngây đờ.
Nói cách khác, nhóm người Thi Thi đang tuyệt vọng, trên mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Đúng vậy. họ đã quên rồi, mặc dù thây giáo của họ là một người có thủ đoạn lợi hại, nhưng dù sao thì cũng chỉ là một người bình thường, sao có thể là đối thủ của nhiều người như vậy được chứ?
Đối phương là đại ca ở đây, có nhiều người như vậy, thầy giáo của bọn họ đến cũng vô dụng, nói không chừng còn phái liên lụy đến Lạc Tú.
“Lèn!” Đao Ba cười khấy một tiếng.
Người giành ra tay trước là người trong phòng. Một tên mập ném cái gạt tàn vào người Lạc Tú. Đầu Lạc Tú hơi nghiêng, sau đó bước dài một bước, trực tiếp túm lấy tên mập kia mà ném vào một tên khác đang xông lên.
Tiếp theo, anh lại đập tên mập hướng về phía cửa.
Người ở cửa bị đập ngã cả một đám lớn.
Sau đó Lạc Tú lại đá mạnh một cước qua, một đám người ở cửa lại ngã xuống một khoảng lớn.
“Dừng lại!”
Đao Ba đột nhiên hét lên.
Sau đó, một khấu sủng lục không biết từ khi nào đã chĩa vào Lạc Tú.
“Mẹ nó, không ngờ mày lại còn rất biết đánh nhau?” Đao Ba mỉm cười, sau đó nhìn Lạc Tú.
“Đánh đi, tao xem mày có thế đánh thắng được đạn hay không?” Đao Ba cười khẩy, chĩa súng vào ngực Lạc Tú.
Vốn đĩ nhìn thấy Lạc Tú cùng lúc quét sạch cả tá người, đám người Thi Thi và Hàn Phong còn có một tia hy vọng trong lòng.
Nhưng sau khi thấy Đao Ba rút súng, họ lại thực sự tuyệt vọng.
“Đến đây đi, có gan thì mày tới đây, mẹ mày.” Đao Ba hung tợn rống lên một cáu, sau đó cười khấy nói.
Nhưng Lạc Tú dường như không quan tâm chút nào, thực sự đi về phía Đao Ba từng bước một.
“Mày đúng là to gan, mày cho râng ỏng đây không dám bân sao?” Trong mât Đao Ba bổng lộ ra vé hung ác.
Lạc Tú tiến lèn một bước.
“Bang!”
“Aaa.”
“Đừng!”
Tiếng thét chói tai là do mấy cô gái Thi Thi phát ra, câu “đừng” là do Hàn Phong kẻu lẽn theo bản năng.
Trẽn mặt Đao Ba nở một nụ cười hung ác, tiếp theo sau đó lại là ba tiếng súng vang ‘bầng, bằng, bang”.
Bốn viên đạn, nhưng Lạc Tú không gục ngã.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!