“Này Chí Cường, cậu nói thêm với mọi người về chuyện của Lạc Gia đi.” Một đám học sinh vây tròn lại với nhau, ở giữa là một cậu thanh niên trỏng rất sạch sẽ sáng sủa, khoảng mười bảy tuổi.
Lưu Chí Cường, con trai của một nhân vật lớn thành phố Thông Châu, cũng là một trong những người có vị trí cao nhất ở lớp 12/ 3, hoặc có thế nói là một trong những người có vị trí cao nhất ở trường trung học uất Kim Hương.
“Vậy tõi sẽ kế tiếp cho các cậu. Nghe nói lúc ấy người tên là Vạn Thiên Sơn rất kiêu ngạo đứng ra, sau đó hét lớn một tiếng, súng đạn cũng không làm ta bị thương được, ai có thế khiến ta bị thương chứ?”
“Lúc này Lạc Gia lên đài, nghe nói Lạc Gia rất trẻ tuổi, Lạc Gia nói, anh là cái thá gì, tôi chì cần ba đấm là đánh chết anh.
Cậu không biết đâu, lúc ấy Lạc Gia ngầu cực kỳ luôn.” Lưu Chí Cường vô cùng kích động, vừa nói vừa khua tay múa chân.
“Haiz, không biết Lạc Gia đẽ có bạn gái chưa nhỉ?” Có một bạn nữ khác trong lớp vừa trang điếm vừa hỏi.
“Thi Thi, cậu đừng mơ mộng nữa, nhân vật như Lạc Gia mà cậu còn muốn làm người phụ nữ của anh ấy sao?” Một cậu thanh niên đeo kính râm trông có vẻ rất điềm đạm nhưng trên cánh tay lại có hình xăm mở miệng nói.
“Này lớp trưởng, không phải cậu nói cậu đã tìm được lão đại rồi à, là em trai của Quảng Khôn ở khu vực này sao? Lúc đó Quảng Khôn không có ở đó, cậu xem hỏi thăm thêm chút đi.” Thi Thi lại hỏi.
“Đừng ồn ào, nghe Chí Cường kế tiếp đi.”
Đây là dịp hiếm khi lớp 12/3 cùng nhau tụm lại với nhau nghiêm túc bàn luận một chuyện, bởi vì hiện giờ tất cả mọi người đều rất sùng bái người tên là Lạc Gia này.
Bởi vì mỗi người trẻ tuổi đều có ước mơ mình là anh hùng, ước mơ có một thân võ công tuyệt thế.
Mà con gái lại càng thích đại anh hùng giống như vậy.
Lúc ấy mọi người ở khắp Thông Châu đều không biết làm sao với Vạn Thiên Sơn, chỉ có Lạc Gia…”
“Rốt cuộc Lạc Gia tên là gì thế?”
“Không tra ra được, cũng không dám tra. Nhân vật kiểu này chỉ nhìn một cái thỏi là đại lão Thông Châu đã sợ chết khiếp, ông nội Diệp Thánh Đào là nhân vật lớn cỡ nào chứ, nghe nói cũng phải nhường Lạc Gia ba phần.”
Đám nhỏ ở lớp 12/ 3 đều là con nhà có bối cảnh lớn, đối với chuyện xảy ra gần đây ở thành phố Thông Châu chác chần đều đã nghe thấy, chì là chỉ có thế nghe được chút ít mà thôi.
Nhưng cả lớp 12/ 3 này có thế nói đều đã trở thành người hâm mộ Lạc Gia rồi.
“Lớp trưởng, điện thoại cậu kêu kìa/
Lớp trưởng lớp 12/ 3, Hàn Phong, người thề rằng sẽ phải làm hoàng đế ngầm của Thông Châu, giờ phút này Hàn Phong lấy di động ra xem sau đó nô nụ cười.
“Mọi người yên lặng một chút, chủ nhiệm mới của chúng ta đến rồi. Lạc Tú, hai mươi tuổi chưa kết hỏn, vừa bị bạn gái đá, là một người trẻ tuổi đến từ thị trấn ở nõng thôn.
“Cái thứ khỉ gió gì vậy?” vẻ mặt Hàn Phong khó chịu, giơ chân đá thẳng vào bàn học.
“Ai gửi cậu tin này thế?” Lưu Chí Cường nhíu mày hỏi.
“Còn có thế là ai, là cậu Trần của chúng ta thôi.” Hàn Phong cười khấy một tiếng.
“Thông tin của chủ nhiệm mới đến.”
“Này, cùng họ với Lạc Gia à?”
“Đừng mơ nữa đi, uất Kim Hương có thế có năng lực lớn thế sao, mời được cả Lạc Gia qua đây ư? Ba tôi còn chẳng có mặt mũi lớn như vậy nữa kìa.” Lưu Chí Cường cười nói: “Nghe nói chị gái Diệp Song Song của tên Diệp Thánh Đào kia cũng muốn bái Lạc Gia làm thầy nhưng chỉ có thế làm học trò trên danh nghĩa, uất Kim Hương có thế có năng lực lớn vậy sao?” Lưu Chí Cường nói vậy, cảm xúc mọi người đang dâng trào lại trầm xuống.
“Ê Chí Cường, cậu phân tích xem vì sao Trần Hữu này lại muốn giúp chúng ta?” Hàn Phong hỏi.
“Hừ, đồ vô dụng đó, tuy hiện tại ông bố già nhà anh ta về hưu rồi nhưng vần có vài mối quan hệ. Nếu anh ta có thế giải quyết lớp 12/3 nói không chừng có thế mượn nó để thăng chức. Dù sao chúng ta cũng không cần học, trong lớp này có ai không thế vào đại học bẳng quan hệ được cơ chứ?”
“Đến lúc đó, nếu như có thế có mối quan hệ tốt đẹp với chúng ta, không chừng sau này còn là sự trợ giúp cho anh ta. Tiếc là tôi đây khinh loại người như thế.”
Từ nhỏ Lưu Chí Cường đã sống và lớn lên ở gia đình như vậy, đối với chút chuyện này cho dù không có hứng thú đi nữa nhưng dẫu sao từ nhỏ đã thấm nhuần, thực sự có thế phân tích ra được một chút gì đó.
Hơn nữa trí thông minh của tên này rất cao, chỉ là không thích học hành, nghe nói lúc còn nhỏ đã giành được hạng nhất Olympic toán toàn quốc nữa.