Đặt long mạch xuống, Lạc Tú bát đầu dung hợp hạt giống, để vào giữa hai lông mày, ngay lập tức toàn thân Lạc Tú toả ra ánh sáng màu đen, khiến toàn bộ căn phòng trở nên đen kịt.
Sau khi ánh sáng tan biến, xương cốt toàn thản Lạc Tú rung lên, mặc dù tu vi không được nâng cấp nhưng Lạc Tú biết với sức mạnh bây giờ của mình, dù chưa thể sử dụng khí tức hộ thê’ của thái hoàng kinh nhưng vẫn có thế chặn được đạn.
Hơn nữa còn không phải là đạn bình thường, mà có thê’ chặn được loại đạn có sức công phá mạnh mẽ như AK47 hay Gatling.
ít nhất là bên ngoài, những vũ khí nhỏ này đã không thế uy hiếp được Lạc Tú nữa.
Lúc này điện thoại reo lên, là Vương Phi gọi đến.
“Lạc Tú, tôi tìm được một đội xây dựng ở đây, hai bên đang thương lượng, đúng rồi, cậu còn nhớ Từ Văn Binh không?”
‘Tên nhóc đó bảy giờ cũng đang ờ trong tố công trình, sau khi biết tôi có hạng mục Vịnh Bàn Long thì nói muốn tổ chức họp lớp mời tôi đi, bảo tôi gọi điện mời cậu nữa, tối nay cậu cũng đi một chuyến đi, dù sau chuyện này cuối cùng cũng là do cậu quyết định mà.”
“Quên đi, tòi không đi đâu, cậu quyết định một chuyến là được rồi.” Lạc Tú từ chối.
Lạc Tú vần còn chút ấn tượng về Từ Văn Binh, trước kia cũng
theo đuổi hoa khôi lớp giống anhf cuối cùng Từ Văn Binh tán được hoa khôi lớp, còn Lạc Tú và Trương Thục Phi đến với nhau.
Lại nói giữa hai bọn họ cũng có chút mâu thuẫn nhỏ, nhưng điếm bất bình đó trong lòng Lạc Tú đã bỏ qua rồi, dù sao Lạc Tú cũng không còn là Lạc Tú trước kia nữa, trải qua giới tu chân đã sớm không thế so sánh với người bình thưởng được nữa.
“Đừng mà Lạc Tú, tất cả mọi người đều là bạn cũ, hay là cậu nế mặt tỏi đến chơi một lát đi, cứ coi như là ôn lại chuyện cũ.” Vương Phi khuyên nhủ.
Vì Từ Văn Binh đã cầu xin anh ta nhất định phải đưa ông chủ của Vịnh Bàn Long đến làm quen một chút.
Có người nói gặp lại bạn cũ chính là để khoe khoang, Lạc Tú thật sự sợ buối họp lớp đó cũng sẽ như vậy.
Dù sao đối với anh mà nói mình cũng đâu có gì đế khoe đâu?
Nhưng Vương Phi đã xin, cuối cùng Lạc Tú cũng phái nế mặt Vương Phi nên liền miẻn cưỡng đồng ý.
Rất nhanh trời đã tối, mọi người tập trung ở địa điểm đã hẹn trước, Hải Nguyệt Tiểu Trúc.
Lạc Tú đi ô tô đến, nhớ lại lần trước anh còn đánh nhau ở chỗ này.
Lạc Tú vừa đỗ xe xong thì ông chủ của Hải Nguyệt Tiếu Trúc cũng đi ra, tự mình tiếp đón Lạc Tú, dù sao ngay cả ông chủ
Hồng Bưu cũng lịch sự nịnh bợ Lạc Tú rồi.
Ông chủ của Hải Nguyệt Tiếu Trúc như ông ta làm sao lại dám lạnh nhạt với Lạc Tú chứ?
Đêm đó chính ông ta tận mát thấy Lạc Tú lao vào hơn mười người, cái khung cảnh lúc đó quá đáng sợ, cho nên sau khi nhìn thấy Lạc Tú đến, ông chủ tự mình ra mơ cửa xe cho Lạc
Tú.
“Cậu Lạc, cậu đến rồi.”
“ừ, tôi cỏ một buối họp lớp, hình như là ớ phòng số 8 thì phải.”
“Vậy đế tôi đưa cậu Lạc qua nhé?”
‘Thôi, ông đi trước đi, tôi tự đi được rồi.” Lạc Tú xua tay, cảm thấy mình tự đi cũng được.
Nhưng anh nhìn đồng hồ, hình như mình đến hơi sớm thì phải.
Có điều cũng không sao, anh vừa gọi cho Vương Phi, hình như anh ta bị kẹt xe, còn lâu mới đến.
Đi vào phòng số 8, lúc này đã có vài người ở trong rồi.