“Bỏ mặt nạ xuống ta sẽ cho ngươi đi”, giọng nói lãnh đạm vang lên, Cơ Tuyết Băng bị đánh lùi lại cũng đã từ từ bước tới từ phía sau Diệp Thành, dưới mỗi bước chân cô ta di chuyển đều có vân hà ba màu bao quanh, cuối cùng ngưng tụ thành vân hải lộng lẫy.
Diệp Thành khẽ cau mày, nhưng khí huyết cuồn cuộn vẫn không ngừng tuôn ra từ trong cơ thể hắn, ánh sáng vàng chói lọi, dị tượng khổng lổ bầu trời đầy sao hiện ra trên đầu, còn có dải Cửu Thiên Ngân Hà từ trên trời giáng xuống.
Giết!
Hoắc Tôn là người đầu tiên xuất chiêu, thần thông mạnh mẽ hiển hiện.
Diệp Thành hừ lạnh, một bước đạp tan hư không, Bát Hoang Quyền dung hợp nhiều bí pháp, mạnh mẽ bộc phát ra.
Bùm!
Hoắc Tôn lại bị đánh lùi.
Diệp Thành không dừng lại, hắn vung tay đánh về hướng khác, chống lại một đòn tay không của Cơ Tuyết Băng.
Trận đại chiến bắt đầu trong tích tắc, chấn động đất trời.
Ở một bên, Hoắc Tôn giẫm lên biển Thái Âm, toàn thân phát ra thần mang sáng chói tựa như thần vương, sức mạnh Thái Âm linh tuyệt vô song.
Ở một bên, Cơ Tuyết Băng giẫm lên Huyền Linh Thần Hải, cơ thể được bao quanh bởi một tầng thần hà rực rỡ, giống như cửu thiên huyền nữ phong hoa tuyệt đại, đạo pháp Huyền Linh vô cùng ảo diệu.
Ở giữa, bầu trời đầy sao lơ lửng trên đầu Diệp Thành, hắn giẫm lên Cửu Thiên Tinh Hà, khí huyết vàng kim ngút trời, thân thể được bao phủ bởi thần quang màu vàng kim, mỗi tấc trên cơ thể đều được nhuộm bằng ánh sáng vàng, chẳng khác nào cơ thể rắn rỏi được đúc bằng vàng, trông hắn như chiến thần với khí thế ngút trời.
Ầm! Bùm! Đoàng!
Trận đại chiến rất hùng tráng, Hoắc Tôn và Cơ Tuyết Băng tấn công từ hai phía, mỗi một chiêu thần thông thiên phú đều vô song.
Diệp Thành tấn công bá đạo tựa như hồng hoang dã thú, khí huyết ngập trời, mỗi lần Hoắc Tôn và Cơ Tuyết Băng xông tới đều bị hắn đẩy lùi bằng tư thế mạnh mẽ.
Cảnh chiến đấu của ba người vô cùng hoành tráng.