Không biết từ bao giờ mới nghe thấy tiếng Diệp Thành đáp đất, hắn ngã oạch ra đất nằm dang tay dạng chân.
Ôi chao!
Mặt đất rắn chắc, đến Diệp Thành cũng phải rít lên đau đớn, đợi tới khi lồm cồm bò dậy được thì hắn liền xoa đầu.
Mẹ kiếp, Diệp Thành lên tiếng mắng chửi.
Trời đất chứng giám, vừa rồi hắn quả thực định đánh một trận ra trò, cũng không định che giấu thân phận nữa, nhưng nào ngờ khi sức chiến đấu hăng nhất thì lại không chiến được, cứ thế bị hút tới đây.
Thế nhưng sau hồi mắng chửi, Diệp Thành lại vô thức nhìn vào thế giới trước mặt.
Nơi này không hoa không cỏ, rộng rãi thoáng mát, điều đáng nói là mặt đất ở nơi này rắc chắc dị thường.
“Tí hon, đây là nơi nào?”, Diệp Thành liếc nhìn tứ phương rồi lại nhìn vào tên tí hon không gì không biết bên trong Đại La Thần Đỉnh.
Bị Diệp Thành nhìn như vậy, tên kia tỏ thái độ không bình thường, hắn vội nói: “Nơi này rất nguy hiểm, không có bảo bối, chúng ta ra ngoài đi, ta biết có nơi có bảo bối hay ho, ta dẫn ngươi đi”.
“Báo bối?”, nghe hai từ này, mắt Diệp Thành chợt sáng lên.
“Có điều, rốt cục làm sao để ra ngoài?”, Diệp Thành nhìn xung quanh, hắn như nhớ ra được gì đó, hắn bất giác cau mày rồi lại nhìn tên tí hon bên trong Đại La Thần Đỉnh một cách hứng thú.
“Ngươi nhìn ta làm gì? Nơi này rất nguy hiểm, không có bảo bối, chúng ta mau ra ngoài đi”, tên tí hon tỏ vẻ căng thẳng.
“Ngươi làm gì mà căng thẳng vậy chứ?”, Diệp Thành hai tay khoanh trước ngực, nhìn tên kia với vẻ mặt tò mò.
“Căng…căng thẳng? Ta đâu có căng thẳng”.
“Không có?”, Diệp Thành càng cười hăng hơn: “Vội vàng bảo ta ra ngoài như vậy, lại không tiếc dùng bảo bối để dụ dỗ ta, ta có thể cho rằng nơi này là nơi hết sức bí mật có bảo bối của hố thần không?”
“Ăn nói hàm hồ, nơi này chẳng có gì cả”, tên tí hon không dám nhìn Diệp Thành, cứ thế quay đầu đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!