“Ngươi đã nói vậy rồi, ta sẽ cho ngươi ra ngoài chắc?”, Diệp Thành ung dung vặn cổ.
Lời hắn vừa dứt, đệ tử của Thị Huyết Điện đều thay đổi sắc mặt.
Ý tứ đã quá rõ ràng rồi, Tần Vũ không muốn cho Thánh tử nhà ngươi ra ngoài.
Quả nhiên, sau khi Diệp Thành nói xong, hắn lập tức lao vào đám đông như một con sư tử man rợ, điên cuồng vung cây gậy răng sói trong tay.
Phụt! Phụt!
Lập tức, đệ tử của Thị Huyết Điện ngã xuống như ngả rạ, người bay khắp nơi.
“Xem đi, ta nói rồi mà! Chắc chắn Tần Vũ tới để gây rối”, thấy tình cảnh này, người xem đều thở dài.
“Vậy là Tần Vũ muốn giúp Chính Dương Tông à?”
“Bây giờ xem ra khả năng cao là vậy”.
A!
Khi mọi người còn đang thảo luận thì đệ tử của Thị Huyết Điện và những người phụ thuộc Thị Huyết Điện đã liên tiếp ngã xuống, rất nhiều người bị đánh bay lên trời, bao nhiêu người như thế nhưng chẳng ai có thể cản được đường của Diệp Thành.
Ùng! Ùng!
Vì sự quấy rối của Diệp Thành, đám đệ tử của Thị Huyết Điện liên tục bị đánh bay, lư đồng bọn chúng hợp sức luyện thành vì mất đi linh lực mà ánh sáng cũng mau chóng tối đi.
Cũng chính vì điều này mà trận pháp giam giữ Hoắc Tôn vừa nãy sắp bị đục thủng một lỗ, giờ đây lỗ hổng ấy đã liền lại.
“Tần Vũ”, trong trận pháp, thấy Diệp Thành làm vậy, Hoắc Tôn giận điên người, muốn xông ra giết hắn nhưng lại bị cực quang trong trận pháp đánh bay ngược lại.
“Ngươi lợi hại như vậy, bị đánh bật vài lần cũng không sao”, câu này của Diệp Thành khiến Hoắc Tôn tức đến mức suýt phụt máu.
Sau khi giải quyết xong bên này, Diệp Thành lại vặn cổ, đưa mắt nhìn sang phía Hoa Vân đang phá trận pháp.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!