Rầm!
Ông ta vừa dứt lời, linh sơn lại vang lên tiếng động dữ dội, ngay sau đó, một tiếng mắng chửi vang vọng khắp linh sơn: “Lão tử đùa thôi, mẹ kiếp, ngươi làm gì mà làm thật vậy chứ?”
“Là…là Tần Vũ”, nghe giọng nói quen thuộc này, Tử Yên và Thanh Vân vội nói.
“Tần Vũ là ai?”
“Chính là người giúp chúng con mà chúng con đã nói với gia gia. Ồ, đúng rồi, con quên mất không nói, huynh ấy chính là người ra khỏi cấm địa hoang mạc”.
“Cấm địa hoang mạc?”
Rầm! Đùng! Rầm!
Tiếng động khủng khiếp vang vọng khắp linh sơn của Thiên Tông thế gia, có lẽ vì động thái quá lớn nên kinh động tới kẻ mạnh của Thiên Tông thế gia khiến những lão già đang bế quan cũng phải ra ngoài.
Lúc này, đệ tử của Thiên Tông thế gia nào còn tâm trạng tu luyện, bọn họ lần lượt ngẩng đầu nhìn hư không.
“Đây là gì? Lăng Hạo sư huynh sao lại đánh nhau với tên tiểu tử đẹo mặt nạ?”
“Tên đeo mặt nạ kia có lai lịch gì mà có thể đánh ngang ngửa với Lăng Hạo sư huynh cứ, lẽ nào hắn là đệ tử trên bảng Phong Vân?”
“Ta nghĩ phải đấy”.
Rầm! Bang! Keng!
Trong tiếng bàn tán xôn xao, hai bóng hình trong hư không giao đấu dữ dội, âm thanh của chưởng ấn mạnh mẽ, âm thanh của binh khí va chạm vào nhau vang lên liên tiếp.
Hai người giao đấu là Diệp Thành và Lăng Hạo, còn vì sao bọn họ đánh nhau thì đương nhiên là vì trò đùa của tên nào đó.
“Còn không dừng tay thì ta không khách khí đâu”, Diệp Thành bước chân vào phi kiếm, hắn nhanh chóng né tránh kiếm mang đang giáng từ trên trời xuống.
“Dám chơi ta, hôm nay phải phân cao thấp”, phía đối diện, Lăng Hạo gằn giọng, đâm một kiếm vào hư không, cứ thế đánh về phía Diệp Thành.
Trời!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!