Đột nhiên trong đầu Diệp Thành vang lên giọng của Thái Hư Cổ Long: “Ta nói này, ta vừa khôi phục được mối liên hệ với ngươi thì thấy ngươi bị trói, chuyện gì vậy chứ?”
“Có thể thế nào chứ, là ta rảnh tay quá”.
“Nào, nào, nói ta nghe, ở hoang mạc kia ngươi trông thấy gì?”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng hỏi.
Nói tới hoang mạc, Diệp Thành vội hỏi: “Nơi đó thật sự rất dị thường, không những có thể hút cạn tinh khí, linh lực huyết thể của ta mà còn có thể khiến tuổi thọ của ta hao mòn, đến khả năng ngự động binh khí cũng bị kìm hãm”.
“Hút cạn linh lực tinh khí, hao mòn tuổi thọ?”, Thái Hư Cổ Long trầm giọng, trong đôi mắt nó chợt loé sáng: “Xem ra dự liệu của ta không tồi. Hoang mạc của Đại Sở dị thường giống như cấm địa Hoang Cổ, nhất định có mối liên hệ nào đó”.
“Ngươi đang lẩm bẩm gì vậy?”
“Đã có thể nuốt trọn linh lực tinh khí và thọ nguyên huyết thể của ngươi thì sao ngươi có thể ra ngoài?”, Thái Hư Cổ Long định thần lại hỏi ý tứ.
“Ta bò ra khỏi đó”, Diệp Thành ho hắng, hắn không định nói với Thái Hư Cổ Long về việc học được Cửu Tinh Thiên Thần Quyết, con người mà, phải giữ cho mình chút bí mật chứ.
Rầm!
Màn đêm yên tĩnh bị một tiếng động mạnh phá tan.
“Sao thế?”, trong thế giới nhỏ bé, nữ tử mặc đồ tím đột nhiên bật dậy, đôi mắt nheo lại nhìn ra ngoài.
Ngay sau đó, người đàn ông trung tuổi với tên Mặc Sơn cũng chạy vào trong thế giới nhỏ đó, vả lại thân hình hết sức thảm hại, khuôn mặt ông ta khó coi thấy rõ: “Tiểu thư, Truyền Tống Trận về gia tộc bị người ta đánh vỡ rồi, vả lại kẻ mạnh của Thị Huyết Điện đã phong bế cả thành”.
“Nhanh vậy sao?”, nghe Mặc Sơn báo cáo, nữ tử kia mặt mày nghiêm trọng tới cực độ.
Rầm! Đùng! Đoàng!
Những tiếng động bên ngoài vang lên không ngớt khiến Diệp Thành bất giác nhìn ra bên ngoài: “Có chuyện gì thế nhỉ?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!