Cổ thành về đêm càng náo nhiệt hơn, chỉ vì những người đi nghe ngóng thông tin quá nhiều, còn cổ thành này lại cách Luyện Ngục gần nhất, rất nhiều người nhờ vào Truyền Tống Trận ở đây.
Trong cổ thành hết sức huyên náo, bên trong phủ đệ nhà họ Dương cũng vậy, bọn họ đã từng phái đi không ít người để nghe ngóng thông tin, lần này quay lại đang tập trung cả ở đại điện, ngươi một lời ta một lời tranh nhau nói.
Trong không gian hư vô, Diệp Thành di chuyển hết sức thận trọng, cấm chế của nhà họ Dương quá nhiều, vả lại còn hết sức huyền bí, nếu không phải vì hắn có tiên nhãn thì chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Ngoài những điểm này ra thì còn có rất nhiều tu sĩ đang tuần tra, tất cả đều là Chuẩn Thánh dẫn theo đội, còn có hai Thánh Nhân đang bay qua bay lại trên thiên tiêu, chốc chốc dừng lại nhìn xuống bên dưới.
Thấy vậy, Diệp Thành không cảm thấy bất ngờ, bên trong gia tộc có cả cửu dương tiên thiết, bọn họ không thể sơ xuất được, đó chính là bảo vật, lại là bảo vật hiếm có, không thể để người khác cướp mất được.
Sau nửa canh giờ mới thấy Diệp Thành dừng chân ở một đỉnh núi, tiên nhãn nheo lại nhìn xuống lòng đất của đỉnh núi, nơi đó có một địa cung được bố trí đầy những cấm chế huyền bí.
Mẹ kiếp!
Mẹ kiếp!
Diệp Thành và Kỳ Vương đồng thanh lên tiếng, Diệp Thành nhìn mà hoa cả mắt, còn Kỳ Vương thì nhìn chằm chằm mắt nóng cả lên, nước rãi thì nhỏ ra.
Cũng chẳng thể trách bọn họ như vậy vì tảng tiên thiết bên trong địa cung kia thật sự to đến mức khiến người ta kinh ngạc, rất nhiều người với đại thần thông tìm kiếm vài trăm năm mà không tìm được nổi cửu dương tiên thiết to bằng nắm tay, ấy vậy mà tiên thiết trong địa cung nhà họ Dương lại to bằng cả cái vại rượu.
“Ta bảo rồi mà, bảo sao mà dạo này mắt trái của ta cứ máy”, Kỳ Vương chép miệng sau đó nuốt nước bọt cái ực: “Nếu như đem ra đi bán thì không biết bao nhiêu lão tu sĩ phải điên cuồng”.
“Một nhà họ Dương cỏn con mà lại chất chứa bí mật khủng khiếp”, Diệp Thành tặc lưỡi, không phải hắn chưa từng thấy tiên thiết mà tảng tiên thiết to như này thì đúng là lần đầu thấy.
“Xem vẻ mặt của hai người thì tiên thiết đó chắc không hề nhỏ”, Từ Nặc Nghiên mỉm cười.
“Gì mà không nhỏ, to đến kinh người”, Diệp Thành nói rồi trốn vào hố đen không gian, tảng cửu dương tiên thiết to như vậy, nhà họ Dương lại coi trọng và bố trí cấm chế dày đặc như vậy, cho dù là Diệp Thành thì e rằng chưa vào được bên trong đã bị kẻ mạnh nhà họ Dương giết chết rồi.
Cũng chính vì vậy nên hắn mới thông qua hố đen tránh né cấm chế, chỉ cần tính toán chuẩn xác vị trí và phương hướng thì cho dù cấm chế có huyền diệu đến đâu, trong mắt hắn cũng chỉ là bày cho có mà thôi.