“Là cô ta ra tay trước, ta không thể đứng yên chịu đánh được”, Diệp Thành bất lực xua tay, “vả lại cũng chỉ là cọ sát thôi mà, có chút thương thế cũng là khó tránh, hình như ta cũng không ra tay nặng”.
“Thần Tử ta không có hứng nghe giải thích, cái ta quan tâm là kết cục”, Thần Tử Phượng Hoàng nhếch miệng tôi độc, “trước đó ngươi còn khiến người của Phượng Hoàng Tộc bị thương, vậy thì phải trả cái giá tương xứng”.
“Được, ta nhận lời thách đấu”, Diệp Thành cuối cùng cũng thở dài, càng lùi bước càng không có tác dụng, Thần Tử Phượng Hoàng không có ý tốt, trận chiến hôm nay cũng không thể nào tránh được.
“Vậy mới có phong thái của thánh thể chứ”, Thần Tử Phượng Hoàng nói rồi đứng dậy.
“Giáo huấn hắn hà tất cần Thần Tử Phượng Hoàng ra tay”, Thần Tử Phượng Hoàng còn chưa đứng lên hẳn thì một tiếng cười u ám đã lại vang lên, nhìn từ xa đó chính là thần tử của Bái Nguyệt Thần Giáo.
“Liên quan gì đến ngươi?”, Diệp Thành liếc mắt nhìn, “chỗ nào hay ho thì tới đó mà chơi đi”.
“Ức hiếp Tiên Tử của Phượng Hoàng Tộc, ta đương nhiên phải quan tâm rồi”, Thần Tử Nhật Nguyệt bước xuống khỏi vị trí ngồi, hắn khẽ phất quạt sơn hà, có thể nói là bộ dạng vô cùng phong độ, lại là một cơ hội tốt để thể hiện, không có được ánh nhìn của thần nữ Dao Trì thì lại hướng mục tiêu sang người khác vậy.
“Tự tin thái quá”, Diệp Thành bật cười, hắn nhìn bộ dạng tên này mà không sao nhịn nổi cười, hắn không biết ai cho Thần Tử Nhật Nguyệt sự tự tin như vậy, Hoang Cổ Thánh Thể cùng cấp vô địch, ngươi chưa từng nghe nói sao?
“Không phải ngươi đã quên chuyện từng bị một chưởng của ta trấn áp rồi chứ?”, Nhật Nguyệt Thần Giáo cũng bật cười, hắn hất cằm lên cao, đến cả ánh mắt nhìn Diệp Thành cũng tỏ vẻ bỡn cợt.
“Xem cái đầu của ta này”, Diệp Thành vỗ đầu nhưng lại bật cười sảng khoái hơn như nhớ ra một chuyện xảy ra không lâu trước đó, đó là một câu chuyện hết sức ngớ ngẩn.
“Gì cơ? Thần Tử Nhật Nguyệt từng dùng một chưởng mà có thể trấn áp cả thánh thể sao?”, hiện trường trở nên nhốn nháo, ai nấy đều nhìn Thần Tử Nhật Nguyệt với ánh mắt bất ngờ, Diệp Thành không hề phản bác lại thì rõ ràng là có chuyện này rồi.
Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Thần Tử Nhật Nguyệt đột nhiên trở nên phong độ lạ thường.
Đúng, hắn nói không sai, hắn từng trấn áp một người giống y hệt Diệp Thành chỉ bằng một chưởng nhưng người đó không phải là Diệp Thành mà là Hồng Trần trong trạng thái thần trí không được tỉnh táo.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!