Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 Có điều, người này còn chưa kịp trấn áp Diệp Thành thì từ phía sâu trong biệt uyển có một giọng nữ nhân vang lên, “tiền bối Thiên Phạt, đây chính là Đế Vương Thành, xin đừng dùng võ ở đây”.  

 

Nghe vậy, Đại Thánh liền cau mày, cuối cùng cũng bỏ tay xuống, thân là Thái thượng trưởng lão của Thánh Địa, ông ta sao có thể không biết sự đáng sợ của Đế Vương Thành, dám dùng võ thuật ở đây thì đừng nói tới Đại Thánh của ông ta, cho dù là Chuẩn Đế nhà ông ta tới cũng chưa chắc đã ra khỏi được cổ thành này.  

 

Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà Diệp Thành không hề e sợ, Cơ Tuyết Băng đã nói trước Thiên Khuyết Đế Vương Thành không phải sự tồn tại bình thường, không ai dám gây sự ở đây, nếu không phải vì vậy thì hắn đã chạy khỏi đây từ lâu rồi.  

 

“Hoa Vũ Tiên Tử, lão bối nhà ta chỉ đùa thôi mà”, Thần Tử Thiên Phạt khẽ mỉm cười, hắn phất quạt với phong thái phong độ, một kẻ trước đó thể hiện như ác quỷ thì giờ lại như hai người khác nhau vậy.  

 

“Vậy thì Hoa Vũ nghĩ nhiều rồi”, ở nơi sâu bên trong vang lên giọng nữ nhân, lời này đương nhiên do Nam Minh Ngọc Thu nói, cái tên Hoa Vũ rất giống với phong thái uyển chuyển của cô, như hoa như múa.  

 

“Tại hạ là thần tử của Hoá Vũ Thần Triều, không biết có may mắn được thưởng trăng đêm tiêu với tiên tử không?”, thần tử Hoá Vũ cũng mỉm cười lên tiếng, hắn phất quạt nhẹ nhàng, tỏ ra phong thái ngời ngời.  

 

“Tại hạ là thần tử của Thương Linh Điện, lần này tới đây mang theo một món bảo bối muốn cùng tiên tử thưởng ngoạn”, thần tử Thương Linh cũng không kèm phần, nói rồi không quên liếc nhìn Thần Tử Thiên Phạt và Thần Tử Hoá Vũ, suy cho cùng thì bọn họ đâu muốn thấy hoa khôi gì mà chỉ muốn tranh nhau mà thôi.  

 

“vẫn mong tiểu hữu Hoa Vũ hiện thân”, rất nhiều Đại Thánh lên tiếng, người nào người nấy đều là lão bối, là sự tồn tại uy nghiêm nhường noà nhưng tất cả không ai dám lỗ mãng.  

 

“Ta cũng muốn gặp”, Diệp Thành chạy tới.  

 

“Hôm nay vậy thôi, mời chư vị về cho”, Nam Minh Ngọc Thu khẽ giọng nói.  

 

Lời nói chậm rãi dễ nghe khiến những người có mặt ở đây tỏ ra ái ngại, đặc biệt là thần tử của ba thánh địa, người nào người nấy tối sầm mặt, tu sĩ cấp bậc Đại Thánh cũng không vui lòng.  

 

Nhưng dù là vậy thì không ai dám tỏ ra phẫn nộ, nếu trách thì chỉ có thể trách nơi này là Đế Vương Thành.  

 

Đi!  

Thần Tử Thiên Phạt là người đầu tiên quay người đi, Hoá Vũ Thần Tử và Thương Linh Thần Tử cũng vậy.  

 

Do thể diện mà không cần! Sắc mặt của ba người có thể dùng từ u ám để hình dung, tay áo dưới ống tay nắm chặt kêu lên răng rắc, bọn họ là thần tử của Thánh Địa, chưa bao giờ bị phớt lờ như vậy.  

 

Nhìn sắc mặt của ba tên, những người trước đó bị đuổi ra ngoài hả hê thấy rõ, chẳng phải các ngươi mạnh lắm sao? Đuổi chúng ta ra ngoài thì các ngươi cũng đâu khá hơn.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!