Vì sợi tóc phản phệ nên vẻ mặt Thiên Linh Lão Tổ trở nên đau đớn, nhưng trong đôi mắt già nua lại hiện lên vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm tiên hoả mà Diệp Thành đang điều khiển: “Không phải chân hoả, là tiên hoả”.
Nói xong Thiên Linh Lão Tổ thở hổn hển, giờ đây ông ta đã hiểu ý trong lời nói lúc trước của Diệp Thành, cấp bậc chân hoả đương nhiên không có tác dụng, nhưng cấp bậc tiên hoả thì lại là chuyện khác.
Thực tế chứng minh tiên hoả đúng là có hiệu quả hơn chân hoả, vì sợi tóc ấy đang được luyện hoá đến mức tối đa.
Hửm?
Nhìn một lúc, mắt Thiên Linh Lão Tổ sáng lên, ông ta cảm nhận được một luồng sức mạnh tinh thuần mà dồi dào đang truyền vào trong cơ thể, mạnh mẽ tẩy luyện huyết mạch của mình, khiến cho toàn thân ông ta đều có màu vàng sáng rực.
Hoang Cổ Thánh Thể?
Thiên Linh Lão Tổ chợt ngẩng đầu nhìn Diệp Thành với vẻ khó tin, với nhãn giới của Chuẩn Thánh Vương mà lúc trước ông ta cũng không thể nhìn ra Diệp Thành còn có huyết mạch bá đạo thế này, không ngờ lại là Thánh thể!
Ánh mắt Thiên Linh Lão Tổ lộ ra ý tứ sâu xa, không cần hỏi ông ta cũng đoán được Diệp Thành chính là người độ kiếp đêm đó.
Mà người náo loạn Cô Lâu Vương Điện, khiến cho toàn quân Cô Lâu Vương Điện đuổi giết khắp tinh không trong đêm cũng chắc chắn là hắn.
Không nhìn ra, đúng là không nhìn ra!
Lòng Thiên Linh Lão Tổ không thể bình lặng, đến giờ phút này ông ta mới thực sự tin rằng Diệp Thành có thực lực để tiêu diệt Chuẩn Thánh Vương, có thể trốn thoát khỏi Cô Lâu Vương Điện, chỉ riêng sức chiến đấu này thôi đã kém hắn rồi.
Hắn đúng là quý nhân trời cao sắp đặt cho nhà Thiên Linh ta!
Cơn sốc qua đi, Thiên Linh Lão Tổ mỉm cười, khuôn mặt già nua cũng trong thoáng chốc trẻ hơn vài tuổi.
Diệp Thành vẫn im lặng, vừa điều khiển tiên hoả luyện hoá sợi tóc ấy, vừa dùng bản nguyên Thánh thể tẩy luyện huyết mạch cho Thiên Linh Lão Tổ, chỉ mong có thể nâng cao sức chiến đấu cho ông ta trong thời gian ngắn.
Trên đỉnh núi chìm vào yên tĩnh.
Dưới núi, Thánh chủ Thiên Linh, các lão bối và Hoa Tư, Thượng Quan Ngọc Nhi đều đang chờ đợi, không biết lão tổ và Diệp Thành ở trên núi nói chuyện gì, họ không biết Dương Trần Tinh đang đánh trận sao?
Không biết đến lúc nào, mọi người nhìn thấy một tia thần hồng chói lọi từ trên đỉnh núi bay vút lên trời, xuyên qua thiên địa.