Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

 “Nguyên thần bá đạo vì có phản phệ bá đạo”, Long Ngũ lên tiếng, hắn đặt tay lên vai Diệp Thành, đẩy sức mạnh long hồn vào: “Khiến địch bị thương mười thì bản thân mình cũng bị thương mất tám phần, ngươi ít dùng tới nó vẫn hơn”.  

 

“Vẫn còn thiên chiếu, ta sẽ không dùng nó để đối đầu với kẻ địch nữa”, Diệp Thành lắc đầu mỉm cười: “Có trời mới biết có bao nhiêu chủng tộc từng tổ chú Lục Đạo Tiên Luân Nhãn, ta không muốn vì nó mà kéo theo tổ chú đáng sợ”.  

 

“Không nếm trái đằng thì ngươi không ghi nhớ”, Long Ngũ thu tay lại, hắn quay người rời khỏi đỉnh núi: “Ngươi nghỉ ngơi chút đã, ta đi liên hệ gia tộc Thiên Linh, đợi ta quay lại tiễn ngươi”.  

 

“Ngu ngốc, thật ngu ngốc”, Long Ngũ vừa rời đi, bên ngoài rặng núi chợt vang lên tiếng mắng chửi.  

 

Đó là Kỳ Vương, nó vẫn còn tức tối hằn học vì trước đó bị Long Ngũ ném ra khỏi đỉnh núi, lần này thấy Long Ngũ ra ngoài, giọng nó cất lên cao, nếu không thì sao có thể gọi là Kỳ Vương chứ? Tiếng mắng chửi cũng thật bá đạo.  

 

Long Ngũ cứ thế ngó lơ, hắn chẳng rảnh mà đi so đo với con lừa kia, cứ thế bay về tổ điện của gia tộc.  

 

Kỳ Vương cảm thấy mất hứng, nó không mắng chửi nữa mà lắc đầu chạy lên đỉnh núi.  

 

Có điều, hắn vừa lên tới đỉnh núi chưa được ba giây thì lại bay đi, bị Diệp Thành đạp cho một đạp sau đó là một tràng mắng chửi nữa vang lên liên tiếp: “Mẹ kiếp, ăn phải phân à?”  

 

Diệp Thành cũng chẳng buồn quan tâm, hắn tăng thêm độ kiên cố cho kết giới, kéo Tiêu Phong và Phục Linh trong đại đỉnh ra ngoài.  

 

Cả hai người đã tỉnh lại, trạng thái không tồi, nhưng vừa được đưa ra khỏi đại đỉnh thì cả hai lần lượt tế ra sát kiếm khủng khiếp, sắc mặt phòng bị nhìn Diệp Thành: “Đây là đâu, ngươi là ai?”  

 

“Đừng sợ, ta là người tốt”, Diệp Thành mỉm cười.  

 

“Người tốt?”, Tiêu Phong và Phục Linh nghe xong thì lùi về sau, nắm chặt thanh kiếm trong tay, nếu trách thì trách Diệp Thành trông mặt mũi chẳng tử tế, vả lai nụ cười còn không hề bình thường.  

 

“Vẻ mặt của hai người là sao chứ?”, thấy hai người vẫn phòng bị như vậy, Diệp Thành bất giác chép miệng, hắn không nói thêm gì, cứ thế giơ tay gảy ra tiên quang bay vào trán hai người.  

 

“Ngươi...”, Tiêu Phong và Phục Linh biến sắc, muốn chặn lại luồng tiên quang đó nhưng lại cảm thấy tiên quang đó rất dị thường, chính là một đạo tiên quang hư ảo.  

 

Giây phút sau đó, sát kiếm trong tay hai người liền rơi xuống, cả hai đồng loạt ôm đầu.  

 

Tiếp đó chính là tiếng kêu la đau đớn, thần hải ong ong, cứ thế nứt ra, thần trí hỗn loạn.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!