Cương thi cổ mộ lập tức sát phạt đến, vẻ mặt vẫn đờ đẫn, hai mắt vẫn trống rỗng, thoáng hiện lên một tia u quang lạnh lẽo.
Diệp Thành đột nhiên dừng lại, khí thế tăng lên đến cực điểm, chuyện đã đến nước này, hắn cũng chỉ có thể chiến đấu, nếu thi thể đã biến đổi thì hắn phải giải quyết cương thi cổ mộ này, nếu không sẽ là thảm họa đẫm máu.
Om mani padme hum!
Diệp Thành một tay tạo quyết, miệng niệm kinh Phật, sau lưng hiện lên một vị Phật khổng lồ nghìn trượng, đó chính là Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú, thần thông nghịch thiên chuyên nhằm vào tà ma và âm minh.
Thân thể cương thi cổ mộ khựng lại giây lát, nhưng Phật văn Đại Nhật Như Lai Tịnh Thế Chú vẫn không thể làm gì được tử khí Âm Minh quanh người ông ta, không phải thần chú này không đủ mạnh mà do đạo hạnh của Diệp Thành không đủ, nếu là vị Thánh Nhân nào đó thi triển thì uy lực sẽ khác.
Sau một thoáng khựng lại ngắn ngủi, cương thi cổ mộ lại di chuyển, bàn tay khô lại vươn về hướng Diệp Thành.
Âm dương vô cực, thái đạo diễn thiên!
Chư thiên vạn cảnh, thái hư quy nhất!
Thái hư vô cực, thiên táng thần phạt!
Diệp Thành khí huyết hừng hực, bay thẳng lên trời, tay tạo đại ấn, thần thông bí thuật liên tục xuất hiện.
Chỉ là thần thông và bí thuật của hắn ở trước cương thi cổ mộ lại chẳng là gì, cương thi như ngọn núi sừng sững, dù Diệp Thành có cố gắng thế nào cũng không thể lay chuyển được.
Bùm!
Một chưởng của cương thi cổ mộ lại khiến một ngọn núi khác sụp đổ, đến đại địa cũng xuất hiện dấu năm ngón tay.
Vạn Kiếm Phong Thần!
Diệp Thành thi triển Thúc Địa Thành Thốn sát phạt tới, kiếm Xích Tiêu trong tay có tiên hoả và thiên lôi bao quanh, hoà cùng hỗn độn đạo tắc và rất nhiều thần thông bí pháp mang theo uy lực vô song, một kiếm này chĩa thẳng vào đầu mày của cương thi.
Keng!
Tiếng kim loại va chạm đột nhiên vang lên, kiếm của Diệp Thành bá đạo nhưng lại như đâm vào sắt đá.
Diệp Thành thầm kinh hãi, lập tức lùi lại nhưng vẫn muộn, hắn đã bị một chưởng của cương thi cổ mộ hất văng, Thánh thể lại nứt ra, thần huy quanh người dập tắt, còn hắn suýt thì bỏ mạng.