Chuyện này khiến hắn cảm thấy khó hiểu và mâu thuẫn, Hồng Trần tiếp nhận Viêm Hoàng Thánh Chủ, là sự tồn tại của năm nghìn năm trước, cách hiện tại cũng phải bốn nghìn năm, vả lại còn lưu truyền tới Chư Thiên Vạn Vực.
Diệp Thành khó hiểu, hoặc có thể nói những gì liên quan đến Hồng Trần hắn đều thấy khó hiểu.
Giống như Đại Sở của năm xưa, cho tới khi Hồng Trần qua đời hắn cũng không làm rõ được thân phận của ông ta, sau này nhờ Đông Hoàng Thái Tâm nói thì hắn mới biết Hồng Trần ngay từ đầu đã là một sự mâu thuẫn.
Đúng là khó hiểu!
Diệp Thành lẩm bẩm, hắn bay về đỉnh núi của Hoa Vân, bước vào động phủ và tạo kết giới.
Diệp Thành ngồi khoanh chân, hắn đặt bức tranh trên hai chân mình sau đó mở Lục Đạo Tiên Luân Nhãn nhìn bức tranh kia.
Bức tranh không có gì đặc biệt ngoài sự tồn tại khá lâu, hắn cũng không tìm thấy bất cứ điểm nào khác thường.
Diệp Thành bất lực hít sâu, hắn đành sử dụng Chu Thiên Diễn Hoá.
Lúc này bức tranh lay động, bên trên xuất hiện thêm một lớp tiên quang như ẩn như hiện, trong không gian có thêm sức mạnh thần bí như muốn che đi huyền cơ trên bức tranh.
Tiên Luân Nhãn của Diệp Thành loé sáng mở ra một lớp tiên quang như nhìn thấy một bóng hình như mộng như ảo.
Đông... Đông Hoàng Thái Tâm!
Đông Hoàng Thái Tâm!
Diệp Thành thẫn thờ nhìn bức tranh, bóng hình như mộng như ảo đó chẳng phải là Đông Hoàng Thái Tâm sao?
Trong chốc lát suy nghĩ của Diệp Thành trở nên mơ hồ, có thể thấy được bức tranh về Hồng Trần ở Chư Thiên Vạn Vực đã khiến người ta khó hiểu rồi, hiện giờ lại nhìn thấy bóng dáng Đông Hoàng Thái Tâm bên trong bức tranh này khiến sự việc khúc mắc chưa có lời giải lại càng thêm thần bí hơn.
Rốt cục là sao!
Đồng lực tiên luân của Diệp Thành ngưng tụ nhìn chằm chằm vào bức tranh, gạt đi từng lớp sương mờ.
Thế nhưng hắn càng cố gặng lại càng chạm phải cấm kị.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!