Trên đỉnh núi có tiếng rồng gầm vang lên, đó là tiếng từ chín đạo long khí, lúc này chúng đang từ từ hoà vào Long Thảo.
Màn đêm buông xuống, Long Thảo tắm mình dưới ánh trăng và ánh sao, rực rỡ chói mắt, có dị tượng của rồng bao quanh, tiếng rồng gầm càng thêm uy lực, chín đạo long khí đã hoàn toàn dung hợp vào trong Long Thảo.
Xong rồi!
Mắt ông lão áo choàng đen sáng lên, ông ta lập tức vươn tay muốn hái Long Thảo.
Nhưng đúng lúc này, một bàn tay khác đột ngột xuất hiện, lấy Long Thảo đi trước ông ta một bước.
Mẹ kiếp!
Với khả năng đoán định của Chuẩn Thánh mà lúc này ông ta cũng phải thốt tiếng chửi thề, chờ đợi lâu như vậy mà không biết bên cạnh Long Thảo có một người đang ẩn nấp, điều nực cười nhất là Long Thảo còn bị chính người đó mang đi.
Khốn nạn!
Ông lão áo choàng đen đùng đùng nổi giận, uy áp Chuẩn Thánh lập tức xuất hiện, ông ta tung một chưởng về phía hư thiên đó.
Diệp Thành lập tức bị đẩy ra, suýt thì bị đánh tàn phế.
Mẹ kiếp!
Diệp Thành thầm chửi, sự cường đại của ông lão áo choàng đen vượt xa dự liệu của hắn, sức chiến đấu của ông ta có thể so với Pháp Thông, không phải Chuẩn Thánh bình thường, khả năng đã gần tới lúc thiên nhân ngũ suy.
Một cảnh giới Thiên, muốn chết!
Ông lão áo choàng đen bước tới, một chưởng lăng thiên giáng xuống.
Diệp Thành không dám tay không chống lại, lập tức trốn chạy, hắn vừa đi, một chưởng của ông ta đã đập nát ngọn núi đó.
Đứng lại!
Ông lão áo choàng đen bước ra mấy nghìn trượng, điện mang bắn ra từ giữa chân mày, phóng thẳng tới nguyên thần của Diệp Thành.
Thái Hư Động!
Diệp Thành đột ngột quay người, thi triển bí thuật Thái Hư, vòng xoáy Thái Hư xuất hiện nuốt chửng điện mang đó, còn Thái Hư Động cũng theo đó mà vỡ tung, hắn gặp phản phệ, phun ra một ngụm máu.
Thần thông tuyệt lắm!
Đôi mắt ông lão áo choàng đen loé lên tinh quang, thèm muốn bí thuật Thái Hư Động của Diệp Thành.
Thúc Địa Thành Thốn!