Diệp Thành vừa dứt lời liền nghe thấy tiếng nổ trong nhã gian của Hoa Thiên, may mà nhã gian đó kiên cố, nếu không đã bị một quyền của hắn ta đập nát rồi.
Nhìn cảnh tượng này, những người tham gia đấu giá bên dưới đều cười sảng khoái.
Trường Thiện Chân Nhân ho nhẹ một tiếng, dù Thiên Phủ Thần Triều bị tổn thất nhưng trong lòng ông ta cũng có cảm giác sung sướng không giải thích được, ông ta cũng không hài lòng với Hoa Thiên từ rất lâu rồi, hôm nay hắn ta bị bắt chẹt nên ông ta cũng khá vui.
Trong lòng thầm nghĩ như vậy, Trường Thiện Chân Nhân phất tay lấy vật phẩm đấu giá tiếp theo ra.
Woa!
Khi vật phẩm được lấy ra, rất nhiều người phía dưới đều dụi mắt, có vẻ như bị ánh sáng mạnh đột ngột chiếu đến làm cho chói mắt.
Nhìn từ xa thì thấy trong tay Trường Thiện Chân Nhân đang có một viên linh châu.
Ánh sáng vàng từ linh châu cực kỳ chói mắt, ngoài Chuẩn Thánh ra thì những tu sĩ khác đều không thể mở mắt, mà các Chuẩn Thánh thì đều nheo mắt nhìn chằm chằm viên linh châu.
Thấy vậy, Trường Thiện Chân Nhân mỉm cười, phất tay làm dịu đi ánh sáng của linh châu rồi bảo: “Đây là xá lợi của Phật Đà sau khi cao tăng đắc đạo viên tịch, dung hợp thiền ý Phật đạo, đạo uẩn vô song”.
“Không ngờ lại là xá lợi”, phía dưới kinh ngạc hô lên.
“Thảo nào lại chói mắt đến vậy”.
“Thần tử, xá lợi này không đơn giản, hay là dùng nó để dụ Diệp Thành cắn câu đi”, trong nhã gian, ông lão áo tím thử dò hỏi Hoa Thiên đang mang vẻ mặt cực kỳ hung dữ kia: “Thần tử chỉ cần gây khó dễ đúng lúc đúng chỗ thôi là được”.
“Ta tự có tính toán”, Hoa Thiên gằn giọng.
“Giá khởi điểm là năm trăm nghìn, bắt đầu đấu giá”, giọng của Trường Thiện Chân Nhân đã vang vọng khắp toàn trường.
“Một triệu”, Trường Thiện Chân Nhân vừa dứt lời, Hoa Thiên đã lên tiếng, nói xong còn không quên liếc nhìn nhã gian đối diện: “Vừa nãy đạo hữu đã nhường ta hai món bảo vật rồi, hay là lại nhường ta thêm món này nữa đi?”
“Tại hạ cũng rất thích xá lợi này, e là không nhường được”, Diệp Thành cười nhạt.
“Ngươi thật sự muốn đối đầu với ta sao?”, Hoa Thiên giả vờ giận dữ hét lên, cũng học Diệp Thành lúc trước, hòng dụ hắn cắn câu.
“Đấu giá mà! Ai ra giá cao thì được”, Diệp Thành mỉm cười: “Nhiều hơn ngươi một triệu, ta đưa ra giá hai triệu”.
“Lại không còn chuyện của chúng ta nữa rồi”, bên dưới vọng lên toàn những tiếng thở dài cảm thán.
“Ba triệu”, Hoa Thiên tức giận gầm lên, khả năng diễn xuất cũng không phải dạng vừa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!