“Chín triệu một trăm nghìn nguyên thạch”, khi bên dưới còn đang đôi co thì Bích Du đã lên tiếng, giọng nói dễ nghe nhẹ nhàng.
“Lăng Tiêu Cung cũng ra tay rồi”, câu nói của Bích Du khiến người ta đổ dồn ánh mắt về bên này, rất nhiều người muốn nhìn thấy dung mạo của cô nhưng ngặt nỗi căn phòng nhã gian đó lại có cấm chế che mặt, ngăn ánh mắt của người ngoài nhìn vào.
“Tiên tử Bích Ba cũng muốn có cửu tiêu thần lộ?”
“Còn phải nói sao?”
“Ta không theo nữa”, sau khi thu lại ánh mắt từ căn phòng nhã gian này, ai nấy đều nhìn sang Hoa Thiên lão tổ.
“Ta không theo nữa”, Hoa Thiên lão tổ hít vào một hơi thật sâu, mặc dù là Chuẩn Thánh nhưng cũng ợ Lăng Tiêu Cung, Chuẩn Thánh có mạnh có yếu, nhưng Lăng Tiêu Cung có Thánh Nhân, vả lại không phải chỉ có một người.
“Tiên tử Bích Ba ra giá chín triệu một trăm, còn ai tăng giá không?”, Trường Thiện Chân Nhân mỉm cười nhìn tứ phương.
“Như vậy thì ai còn dám theo?”, bên dưới không ai dám hét giá thêm.
“Xem ra chúng ta có thể tiếp tục rồi”, trong gian phòng, Bích Du lại lần nữa chớp mắt với Diệp Thành, ánh nhìn mang theo nét phong tình của nữ tử khiến nam nhân không thể nào cự lại nổi sự mê hoặc đó.
“Không biết căn phòng này có chắc chắn không?”, Diệp Thành nói rồi không quên liếc nhìn.
“Ngươi còn muốn chấn động đất trời à?”, Bưu Tử mặt mày đỏ lên.
“Cũng không đến mức”.
“Ta ra chín triệu năm trăm nghìn”, khi cả hai đang trêu ghẹo nhau thì một giọng nói cợt nhả vang lên.
“Ấy?”, nghe vậy, rất nhiều người đưa mắt nhìn gian phòng của Thiên Phủ Thần Triều vì người ra giá chính là Hoa Thiên.
“Thần tử của Thần Triều cũng đấu giá? Lại mua vật phẩm của gia tộc mình?”’
“Cái này thì ngươi lại không hiểu rồi, đây chính là thích thì ra giá thôi, chẳng qua là để Lăng Tiêu Cung mất thêm chút tiền mà”.
“Có điều làm vậy cũng lộ quá”.
“Sao ta lại nghe nói thần tử Thần Triều và thần nữ của Lăng Tiêu Cung kết lương duyên nhỉ? Vậy là sao?”
“Thần tử, như vậy không hợp với quy củ cho lắm nhỉ?”, Trường Thiện Chân Nhân liếc nhìn gian phòng rồi truyền âm cho Hoa Thiên.
“Trưởng lão, đấu giá đâu phải chỉ đấu giá mình đồ của Thiên Phủ Thần Triều, vì sao ta lại không thể tham gia?”, Hoa Thiên cười u ám, “yên tâm, ta sẽ không dùng tới nguyên thạch của Thần Triều, là nguyên thạch của ta”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!