Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)


 

“Vậy có chuẩn thánh binh không?”, Diệp Thành mỉm cười, hỏi.  

 

“Chuẩn…chuẩn thánh binh?”, người bán hàng thẫn thờ vô thức nhìn Diệp Thành như đang nhìn một kẻ ngốc, “chuẩn thánh binh là thứ quý giá thế nào, các Chuẩn Thánh có ăn no rửng mỡ đâu mà mang đi bán binh khí bản mệnh?”  

 

“Ta chỉ hỏi vậy thôi”, Diệp Thành ho hắng sau đó bỏ đi.  

 

“Có bệnh”, khi Diệp Thành đi rất xa rồi mà vẫn còn nghe thấy tiếng mắng chửi khó chịu của chủ sạp hàng.  

 

Thấy vậy, hắn cứ thế ngó lơ, ánh mắt vẫn đảo sang sạp hàng hai bên đường, phần lớn đều là pháp khí, hắn thực sự đang tìm Chuẩn Thánh binh, mua về để cho Hỗn Độn Thần Đỉnh hấp thu.  

 

Hỗn Độn Thần Đỉnh chính là binh khí bản mệnh của hắn, mặc dù bá đạo nhưng tiến giới quá chậm.  

 

Cả chặng đường đi, Hỗn Độn Thần Đỉnh đã hút về không ít pháp khí, trong đó bao gồm cả hai Chuẩn Thánh binh, thế nhưng dù là như vậy cũng vẫn chưa đủ với nó.  

 

Nghĩ tới Hỗn Độn Thần Đỉnh tiến giới ngoài việc tu vi của bản thân phải tăng cao thì còn phải liên tục hút pháp khí vả lại cấp bậc của pháp khí không thể thấp, ít nhất cũng phải là pháp khí cảnh giới Hoàng còn pháp khí cấp thấp hút bao nhiêu cũng chẳng có tác dụng.  

 

Cả chặng đường tới đây, Diệp Thành chưa từng thấy ai bán Chuẩn Thánh binh chứ đừng nói là thánh binh.  

 

Diệp Thành bất lực đành hạ thấp tiêu chuẩn, hắn liên tiếp ra tay càn quét pháp khí cảnh giới Hoàng.  

 

So với Chuẩn Thánh binh và Thánh binh thì pháp khí cảnh giới Hoàng nhiều vô kể, gần như mỗi sạp hàng đều có.  

 

Diệp Thành đương nhiên sẽ không keo kiệt, chỉ cần nhìn thấy là không thể bỏ lỡ.  

 

Lần này ra ngoài hắn đã lấy đủ nguyên thạch từ U Đô, cũng phải hơn chín mươi triệu, đủ để hắn tiêu khiến hai chủ sạp hàng phải thẫn thờ, chưa từng gặp ai hào phóng như vậy.  

 

Phía này Diệp Thành đã cất đi một món pháp khí cảnh giới Hoàng, cả chặng đường đi hắn đã mua không hề ít.  

 

Điều khiến hắn cảm thấy tiếc nuối đó là hắn chưa từng thấy Chuẩn Thánh binh và Thánh binh cũng như Tinh Không Đồ quý giá.  

 

Ấy?  

 

Đang đi, mắt Diệp Thành chợt sáng lên, hắn đứng trước một sạp hàng.  

 

 

 

Sạp hàng này không phải quá rộng, tuy nhiên lại rất nhiều đồ, đan dược, pháp khí, bí quyển, cần gì có nấy.  

 

Còn chủ sạp hàng là một lão già trông có vẻ giảo hoạt, đầu tóc rối như tổ quạ, Diệp Thành nghi ngờ rằng chỉ cần là sạp hàng có bảo bối thì chủ sạp liệu có phải đều có đức hạnh kiểu này không.  

 

“Tiểu hữu thật biết chọn đồ, chỗ lão phu cái gì cũng có”, lão già giảo hoạt vuốt râu lên tiếng.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!