Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)



 

“Đại Sở Hoàng Yên, lâu ngày không gặp”, Diệp Thành khẽ cười, trong mắt ẩn chứa giọt lệ tang thương.  

 

“Diệp Thành”, Hoàng Yên chuyển kiếp rơm rớm nước mắt, bước tới ôm lấy Diệp Thành, cái ôm này không phải cái ôm tình cảm nam nữ, mà là cái ôm tình cảm khi người cùng quê gặp lại.  

 

“Hơ…”, Yên lão đạo há miệng, vẻ mặt kỳ quái.  

 

“Thế này…”, Ninh Thái Thần cũng sững sờ, thế này là thế nào, nói thì nói thôi sao còn ôm nhau nữa?  

 

“May là cô còn nhớ ta”, Diệp Thành nở nụ cười.  

 

“Bách chuyển thiên hồi, đến chết không quên”, Hoàng Yên chuyển kiếp khóc thút thít, cũng như Niệm Vi ngày đó, cô áp má vào ngực Diệp Thành lắng nghe nhịp tim của hắn như lắng nghe nhịp đập của Đại Sở.  

 

“Nào nào, ta cũng muốn ôm”, Yên lão đạo bước tới, kéo Diệp Thành ra.  

 

“Lão đạo thối tha, tránh sang một bên”, Ninh Thái Thần mắng, đẩy Yên lão đạo ra rồi nhìn Diệp Thành, sau đó lại nhìn Hoàng Yên chuyển kiếp: “Nương tử, hai người…”  

 

“Huynh ấy là huynh trưởng của thiếp”.  

 

“Cô ấy là tỷ tỷ của ta”.  

 

“Rốt cuộc là huynh trưởng hay tỷ tỷ?”, Yên lão đạo và Ninh Thái Thần đều nhìn Diệp Thành và Hoàng Yên chuyển kiếp với vẻ mặt kỳ lạ.  

 

“Huynh trưởng”, Hoàng Yên chuyển kiếp vội cười.  

 

“Thì ra là huynh trưởng của nương tử”, Ninh Thái Thần vội hành lễ với Diệp Thành; “Tiểu sinh là Ninh Thái Thần, bái kiến anh vợ”.  

 

“Khách… Khách sáo rồi”, Diệp Thành cười khan, vẻ mặt cũng khá thú vị. Mất một món pháp khí lại có thêm một cậu em vợ khiến hắn trở tay không kịp, nhưng Hoàng Yên chuyển kiếp đã nói như vậy đương nhiên hắn không phản đối, xét về tuổi tác hiện tại thì đúng là hắn lớn hơn Hoàng Yên chuyển kiếp.  

 

“Nào nào nào, phân chia chiến lợi phẩm đi, mỗi người lấy một món, không được lấy nhiều hơn”, bên này, Yên lão đạo đã dốc hết bảo vật của lão yêu Hắc Sơn ra, chất thành một núi, ánh sáng rực rỡ sáng ngời.  

 

“Ta chọn trước”, Yên lão đạo rất nhanh, nhét một chiếc gương bí thuật vào ngực.  

 

“Viên thần châu này không tệ”, Diệp Thành giơ tay lấy một viên thần châu màu tím ra, nhưng không phải lấy cho mình mà cho nó bay vào đầu mày của Ninh Thái Thần, đó là thần vật, là thứ có lợi nhất cho người phàm.  

 

“Cảm ơn anh vợ”.  

 

“Gọi… Gọi ta Diệp Thành là được”, Diệp Thành ho khan một tiếng, lại nhìn bảo vật của lão yêu Hắc Sơn, bộ sưu tập của Chuẩn Thánh rất phong phủ, nhưng nhìn một lượt chẳng có thứ nào lọt vào mắt hắn, nhưng cũng không thể không lấy được, hắn tiện tay nhặt vào món, hầu hết là chọn pháp khí.  

 

“Những người khác thì sao?”, Hoàng Yên chuyển kiếp không nhìn bảo vật, điều cô quan tâm hơn cả vẫn là người của Đại Sở.  

 

“Vẫn đang tìm”, Diệp Thành mỉm cười, trở tay lấy một món đồ ra đưa cho Hoàng Yên chuyển kiếp, đó là một thanh thần kiếm, trên thân kiếm khắc đầy phù văn, quanh kiếm đều có dấu vết thăng trầm của năm tháng.  

 

“Kiếm Thái A”, Hoàng Yên chuyển kiếp run lên, vội vàng nhận lấy, đây là pháp khí của Sở Hoàng năm xưa.  

 

“Phụ thân cô cũng ở Chư Thiên Vạn Vực”, Diệp Thành lại truyền âm tới.  

 

“Phụ hoàng vẫn còn sống?”, Hoàng Yên chuyển kiếp chợt quay đầu lại, nước mắt lưng tròng nhìn chằm chằm Diệp Thành.  

 

“Không chỉ Sở Hoàng còn sống mà chín hoàng đế của Đại Sở đều vẫn còn sống”, Diệp Thành nói ra bí mật đã cất giấu bấy lâu nay: “Lúc trước cửu hoàng không quy tịch mà là tới Chư Thiên Vạn Vực, nhưng ta không biết họ đang ở đâu”.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!