Mục Uyển Thanh im lặng, cô chưa bao giờ nghĩ rằng Diệp Thành lại suy nghĩ toàn diện đến thế.
Niệm Vi im lặng, khẽ cắn răng, vì Diệp Thành với Chu Tước Tinh mà nói chỉ là khách qua đường.
Khi ba người im lặng thì tiên quang nơi đầu mày của Diệp Thành đã toả ra tứ phía, hắn ngưng tụ ý nghĩa sâu sắc và sự lĩnh ngộ về luyện đan thành thần thức, truyền vào thần hải của Niệm Vi và Mục Uyển Thanh, trong đó còn có rất nhiều đan phương đan dược.
Hự!
Một lượng thần thức khổng lồ tràn vào đầu, sắc mặt Mục Uyển Thanh và Niệm Vi trở nên đau đớn, hai cô vội vàng khoanh chân ngồi xuống đất.
Cả hai đều chưa tiếp xúc với việc luyện đan bao giờ, nhưng đây không phải vấn đề, Diệp Thành có khả năng tạo ra thần, hắn có thể đào tạo ra biết bao luyện đan sư cấp sáu chỉ trong một tháng ngắn ngủi, đương nhiên cũng có thể đưa hai người đến đỉnh cao của luyện đan trong một tháng.
Thần thức của Diệp Thành vẫn đang truyền vào, hơn nữa còn tự mang theo phong ấn, và sẽ được giải trừ khi khả năng luyện đan của Mục Uyển Thanh và Niệm Vi tăng lên.
Không biết đến khi nào Diệp Thành mới thu lại thần thông, nhìn Tạ Vân vẫn đang im lặng không nói một lời ở bên cạnh.
Đa tạ!
Tạ Vân lên tiếng, lần đầu tiên nói chuyện trịnh trọng như vậy.
Xuỳ!
Diệp Thành không để tâm, đi tới trước đống bảo bối chất thành núi, lựa tới lựa lui như đi chợ, hắn còn không quên lấy một thanh thần kiếm từ trong túi đựng đồ ra ném cho Tạ Vân.
Tạ Vân giơ tay nhận lấy, thần kiếm rung lên, trên thân kiếm khắc phù văn cổ, có khả năng trảm thiên diệt địa.
Kiếm Trạm Lô!
Tạ Vân nhẹ nhàng vuốt ve, nụ cười mang theo sự thăng trầm, đây là thần binh Trạm Lô mà hắn ta đã dùng khi xưa, cũng là món quà mà Diệp Thành tặng, bên trên còn nhuốm vài sợi máu, đó là máu của hắn ta kiếp trước.
Đêm khuya, Tạ Vân ôm kiếm Trạm Lô rời đi, tìm một động phủ trong Đan Phủ rồi lại bế quan.
Mục Uyển Thanh và Niệm Vi vẫn đang ngồi xếp bằng trong đại điện, tĩnh tâm dung hoà thần thức Diệp Thành truyền cho.
Diệp Thành cũng không rảnh rỗi, hắn chọn pháp khí trong đống bảo bối chất thành núi ra, để lại món có phẩm cấp không tồi, còn lại đều được Hỗn Độn Đỉnh hấp thu, trở thành nguyên liệu nuôi dưỡng nó tiến cấp.
Làm xong mọi chuyện, Diệp Thành mới khoanh chân ngồi xuống, cho viên Nguyên Thần Đan vào miệng.
Nguyên Thần Đan vào cơ thể ngay lập tức hoà tan, tinh lực dồi dào hoà vào thần hải của hắn, nhấn chìm nguyên thần của hắn.
Đêm tối chìm vào tĩnh lặng.
Khi bình minh đến gần, Mục Uyển Thanh và Niệm Vi mới dần tỉnh lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!