Lúc này, Nhược Thiên Chu Tước cảm thấy không được tự nhiên, bà ta là lão tổ của gia tộc Chu Tước, bị nhiều người nhìn là chuyện bình thường thế nhưng trong hoàn cảnh của ngày hôm nay lại khiến bà ta cảm thấy không bình thường, bà ta bị mọi người nhìn chăm chăm, cảm thấy không được tự nhiên.
Bầu không khí vô cùng im ắng, tất cả đều không biết đang nhìn gì, cũng không biết hiện tại cảnh tượng nên hình dung thế nào.
Rầm! Rầm!
Không lâu sau đó, bầu không khí im ắng ấy lần lượt bị hai âm thanh phá vỡ, có lẽ vì âm thanh đó đến quá đột nhiên khiến người ta giật mình vội nhìn sang đấu đan đài.
Nổ lư rồi?
Nhìn thấy cảnh tượng trên đấu đan đài, tất cả mọi người đều giật giật khoé miệng.
Woa!
Trong đống đổ nát, luyện đan sư của Đan Phủ thảm hại đứng dậy, toàn thân bám đầy tàn tro, đến cả miếng đùi gà đang gặm cũng không biết bay đi đâu, tất cả chỉ vì mải nhìn Nhược Thiên Chu Tước, không để ý một tí thôi đã nổ lư rồi, còn cả người thì bị nổ bay đi rất xa.
Phụt!
So với hắn thì Nhạc Mặc cũng không khá khẩm hơn là bao, cũng vì không chú ý mà bị nổ bay đi.
Đây…đây là sao?
Những người có mặt ở đây đều hết sức bất ngờ, ai nghỉ người người nhìn ta, nổ lư cũng đáng đời lắm.
Trong tiếng tặc lưỡi, ánh mắt của tất cả mọi người lại đổ dồn sang phía Diệp Thành, ai nấy đều rất muốn biết trước đó Diệp Thành rốt cục đang nhìn gì mà khiến ánh mắt của tất cả mọi người đều phải nhìn theo, đến cả hai người đang đấu đan cũng không ngoại lệ, chỉ mới không chú ý một tí đã bay đi.
Lại nhìn sang Diệp Thành, hắn thì hay rồi, cứ vùi đầu lau linh châu, hắng giọng.
Ngươi rốt cục nhìn gì vậy?
Mục Huyền Công nghiêng đầu sang nhìn Nhược Thiên Chu Tước.
Nhược Thiên Chu Tước hít vào một hơi thật sâu, trừng mắt nhìn Diệp Thành, trong lòng chỉ muốn đánh cho tên này một trận.
Đáng chết!
Ở một hướng khác, Nhạc Mặc đã quay về, mặt mày hung tợn, một trận đấu vỗn dĩ phải giành chiến thắng nhưng lại gặp biến cố khiến ông ta không cam tâm.
Không chỉ ông ta mà đến cả Khô Nhạc cũng vậy, tập mày tối sầm lại, đồ nhi mà ông ta dạy lại mắc sai lầm nghiêm trọng.
Có điều có lẽ ông ta không biết cho dù đấu tiếp thì Nhạc Mặc cũng chưa chắc đã thắng vì luyện đan sư cẩu yêu kia cũng là luyện đan sư cấp sáu, đấu tới cuối cùng chưa chắc ai thắng ai thua.
Một trận đấu đan yên ổn còn chưa xuất đan đã phải kết thúc, hai bên nổ lư, vả lại còn bị nổ không nhẹ, không thể đấu tiếp, lại lần nữa hoà.
Mặt Khô Nhạc hằm hằm, ông ta tức đến mức sắp phun ra máu, không một ai có thể ngờ tới tận này lại hoà.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!