Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com



 

“Đệ tử còn tưởng Thánh Chủ mất rồi”, Niệm Vi lao vào lòng Diệp Thành giống như một tiểu nha đầu chịu ấm ức nhiều lắm, cô khóc oà lên, có lẽ vì lực ôm quá mạnh khiến Diệp Thành không thể thở nổi.  

 

“Cô còn làm vậy nữa thì ta sẽ chết thật đó”, Diệp Thành liếc nhìn đến mức khuôn mặt đỏ bừng lên.  

 

“Để ta ôm thêm chút nữa đi mà”.  

 

“Hai người có cần tới động phủ của ta không? Ở đó có giường, rất rộng, rất chắc chắn”, Tạ Vân lên tiếng.  

 

“Cút”.  

 

“Cút”.  

 

“Haiz”, Tạ Vân tỏ ra thản nhiên, có điều một câu nói của hắn thực sự khiến Niệm Vi phản ứng mạnh, khuôn mặt đẫm nước mắt đã thay thành khuôn mặt đỏ bừng đến mê người.  

 

“Ba người này là ai?”, Tạ Vân nhìn sang Lý Tiêu, Bạch Tố Tố, sau đó không quên nhìn Hứa Sĩ Lâm trong lớp tã quấn.  

 

“Tạ sư huynh, đã làm phiền rồi”, Lý Tiêu cởi bỏ lớp hắc bào, nước mắt rưng rưng.  

 

“Ngươi…Lý Tiêu?”, Tạ Vân run rẩy, hắn chỉ cần nhìn là nhận ra Lý Tiêu, mặc dù dung mạo của Lý Tiêu đã thay đổi nhưng trong kí ức của hắn hình ảnh Lý Tiêu vẫn còn in sâu, hắn có thể khẳng định chắc chắn.  

 

“Là ta, là ta”, Lý Tiêu mỉm cười, hắn tiến lên trước một bước ôm chầm lấy Tạ Vân, “không ngờ Tạ sư huynh vẫn còn nhớ ta”.  

 

“Dù là trăm năm hay nghìn năm thì ta cũng không bao giờ quên”.  

 

“Thánh Chủ tìm thấy ở đâu vậy?”, Niệm Vi kích động không thôi.  

 

“Phật Đà Tinh”, Diệp Thành mỉm cười.  

 

“Nào, nào, ta giới thiệu cho mọi người”, Lý Tiêu đã lau đi nước mắt, hắn kéo Bạch Tố Tố tới trước, “đây là nương tử của ta, vị này là Tạ sư huynh, còn kia là Niệm Vi sư tỷ”.  

 

“Được đấy, ngươi cũng kiếm được thê tử xinh đẹp thế này kia mà”, Tạ Vân xuýt xoa.  

 

“Mọi người có thể gọi ta là Bạch Tố”, Bạch Tố Tố mỉm cười.  

 

“Đây chính là con của hai người sao?”, Niệm Vi chớp mắt nhìn đứa trẻ trong lòng Bạch Tố Tố, cô chợt cảm thấy ấm áp: “Có thể cho ta ôm một chút không?”  

 

“Đương nhiên được rồi”, Bạch Tố Tố khẽ cười.  

 

“Đứa trẻ này thật đáng yêu”, Niệm Vi trêu đùa với đứa trẻ sau đó còn không quên lấy ra một viên linh châu đeo vào người đứa trẻ.  

 

“Đạo hữu, vậy không được đâu”, Bạch Tố Tố vội tiến lên trước, cô có thể nhìn ra được linh châu mà Niệm Vi lấy ra là vật bất phàm, vả lại còn là pháp bảo quý giá.  

 

“Là người một nhà cả, đừng ngại”.  

 

“Nào, nào, để ta ôm cái nào”, Tạ Vân cũng ghé tới, hắn bế Tiểu Sĩ Lâm lên không phải vừa bế vừa ngắm mà một tay còn cù chân Sĩ Lâm sau đó đưa qua đưa lại trước mặt, người không biết còn tưởng hắn đang xách một con thỏ.  

 

“Tiểu tử này trông trắng tròn mũm mĩm nhỉ”, Tạ Vân nói rồi không quên búng búng cậu nhỏ của Sĩ Lâm và nhìn với ánh mắt giảo hoạt.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!