“Tiền bối có bản đồ tinh không dẫn đến Tử Vi Tinh không ạ?”
“Có”.
“Vậy có thể cho ta mượn xem thử được không?”, Diệp Thành nhìn Nhược Thiên Chu Tước đầy mong ước.
“Xem thử đương nhiên là có thể”, Nhược Thiên Chu Tước mỉm cười nhìn Diệp Thành: “Nhưng ngươi phải giúp nhà Chu Tước thoát khỏi tình cảnh khó khăn hiện tại, lão thân không vòng vo với ngươi, ta cần thuật luyện đan của ngươi, cũng cần sư tôn của ngươi”.
“Tiền bối, vấn đề này hơi làm khó ta”, Diệp Thành ho khan: “Thế lực của Khô Nhạc lợi hại đến mức tiền bối và cả nhà Chu Tước đều bị khống chế, huống chi là ta và sư tôn”.
“Ngươi có yêu cầu gì cứ nói”, Nhược Thiên Chu Tước cười bảo: “Lão thân sẽ âm thầm giúp đỡ”.
“Vậy ta có thể thử”, Diệp Thành đáp lại nhưng trong lòng vui mừng khôn xiết, hắn vốn cũng định giúp Tạ Vân đối phó đám Khô Nhạc, bây giờ lại được lão tổ nhà Chu Tước là Nhược Thiên Chu Tước âm thầm làm hậu thuẫn, vậy hắn sẽ khiến đám người kia nếm đủ mùi đau khổ.
“Có tiện cho ta chuyển lời đến sư tôn của ngươi không?”, Nhược Thiên Chu Tước nở nụ cười nhìn hắn.
“Không được”, Diệp Thành thẳng thừng từ chối: “Sư tôn ta từng nghiêm cấm không được phép tiết lộ bất kỳ thông tin gì của ông ấy, xin tiền bối đừng làm khó ta”.
“Đương nhiên ta sẽ không ép ngươi”, Nhược Thiên Chu Tước hơi tiếc nuối, phất tay lấy ra một tấm lệnh bài rồi đưa cho Diệp Thành: “Lệnh bài này có thể đi được từ tầng một đến tầng chín ở U Đô, là Hoàng lệnh dùng lúc cần thiết của nhà Chu Tước”.
“Đa tạ tiền bối”, đương nhiên Diệp Thành sẽ không khách sáo, hắn nhanh tay nhận lấy.
“Đi đi!”
“Được”. Diệp Thành cầm Hoàng lệnh ra khỏi rừng trúc, chuyến đi này không vô ích, hắn đã có được một chút thông tin về Chư Thiên Kiếm Thần, còn được Nhược Thiên Chu Tước âm thầm hỗ trợ, có bà ấy làm hậu thuẫn, hắn còn sợ Khô Nhạc sao?
“Tiểu tử này thật thú vị”, nhìn bóng lưng đi xa của Diệp Thành, Nhược Thiên Chu Tước lẩm nhẩm, trong đôi mắt đẹp hiện lên ý tứ sâu xa, sự bí ẩn của Diệp Thành khiến bà có cảm giác khó nói thành lời, bà cảm thấy Diệp Thành có thể giúp nhà Chu Tước thoát khỏi tình cảnh khó khăn hiện nay, đó là sự tin tưởng dựa vào trực giác.
Bên này, Diệp Thành cất Hoàng lệnh đi ra khỏi rừng trúc, trong lòng liên tục thầm nhủ, thi thoảng lại nhìn về phía sau, chủ yếu là Nhược Thiên Chu Tước có diện mạo quá giống người đó của Đại Sở, giống như đúc ra từ một khuôn vậy.
Hắn không chắc Nhược Thiên Chu Tước có phải người chuyển kiếp từ Đại Sở không, càng không dám sử dụng thần thuật bừa bãi để kiểm tra, dù có quan hệ với Tạ Vân và Niệm Vi, hắn cũng không thể đùa cợt với một vị Chuẩn Thánh, chưa biết chừng hậu quả sẽ rất khó lường.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!