Dưới bầu trời sao sáng chói, máu tươi bắn vọt trông hết sức choán mắt, tiếng kêu gào thảm thiết, tiếng hô kinh ngạc không ngừng vang lên, Diệp Thành giống như u linh, lại càng giống sát thần hơn, mỗi lần hiện thân đều có một cái đầu bay xuống khỏi hư thiên.
Không tới một phút mười mấy tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên đã bị trảm sát.
Rầm! Đoàng! Đoàng!
Ở hai phía trên hư thiên, tiếng nổ ầm vang liên tiếp vang lên, Tiểu Ưng và Hồ Tiên Nhi không kém cạnh Diệp Thành, vẫn đang đối đầu với kẻ địch.
Có thể thấy lão già mặc y phục đỏ đang bị Tiểu Ưng trấn áp, bị đánh tới mức không có cơ hội phản kháng có vài lần lão ta suýt chút nữa đã bị Tiểu Ưng đánh tan rồi.
Diệp Thành lại lần nữa ra tay, hắn sát phạt tới chém một kiếm khiến một tay của lão già mặc y phục đỏ rụng rời.
Lão ta kinh hãi, vốn dĩ đang ở thế yếu, hiện giờ lại thêm một Diệp Thành nữa, lão ta còn đâu tâm trạng mà đại chiến, lập tức tế gọi ra pháp khí, muốn nhờ vào pháp khí để thoát thân nhưng lại bị Diệp Thành truy sát, tung một chưởng đánh ngã giữa hư thiên.
Để hắn sống!
Thấy Tiểu Ưng định giết lão già mặc y phục đỏ, Diệp Thành lập tức ngăn lại.
Mắt Tiểu Ưng loé lên hàn mang, bắn ra hai đạo thần mang lạnh lẽo, nó không trảm diệt lão ta mà phế đi tu vi của lão ta.
Cho tới lúc này, mười mấy tên tới truy sát Diệp Thành thì trong bốn tên tu vi Chuẩn Hoàng đã có hai tên bị trảm diệt, một tên bị phế, mười mấy tên cảnh giới Thiên không tên nào sống sót, duy chỉ còn lại bà già đang đối đầu với Hồ Tiên Nhi.
Tiểu Ưng lại lần nữa sải cánh muốn tới giúp nhưng bị Diệp Thành ngăn lại.
Những lời mắng chửi của bà già kia trước đó thế nào hắn đều nghe rõ, miệng đã độc như vậy thì cần phải trả giá bằng máu, món nợ này vẫn nên để Hồ Tiên Nhi tự tính thì hơn.
Thế rồi cả hai không ai ra tay, mỗi người đứng ở hai phương của hư thiên phòng bà ta chạy thoát.
Lại nhìn sang Hồ Tiên Nhi, lúc này cô ta thực sự điên cuồng, thiêu đốt thọ nguyên để đổi lấy sức chiến đấu mạnh mẽ.
Bà già kia không dám chiến, trong thâm tâm bà ta đã rất sợ hãi, mặc dù khả năng chiến đấu cao hơn Hồ Tiên Nhi nhưng tâm thế bất an, lại bị Hồ Tiên Nhi đánh tới mức thảm hại, có vài lần bà ta định bỏ trốn nhưng bị Hồ Tiên Nhi lôi lại.
Cách đánh của Hồ Tiên Nhi thực sự rất mạnh bạo, không hề phòng ngự mà luôn ở thế tấn công, bí thuật mạnh mẽ liên tiếp được xuất ra.
Không biết mất bao lâu mới thấy bà già kia bị một nhát kiếm của Hồ Tiên Nhi trảm bay khỏi hư thiên, khi ngã xuống đất đã thành cả vũng máu.
Ai bảo bà chửi tôi, ai bảo bà độc mồm với tôi!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!