Đến rồi!
Không biết là ai hô lên thật lớn.
Nghe vậy, cho dù là đại quân của Thiên Đình hay hậu duệ của hoàng đế, hay liệt đại chư vương cũng như các tu sĩ tán tu khác thì đều nhất loạt nhìn về một phương, sát kiếm trong tay rung lên, sát khí ngút trời.
Rầm! Đoàng! Đoàng!
Ở bầu trời phía xa, cả đám đen kịt xuất hiện, đại quân Thiên Ma xông lên thôn tính từng sơn hà.
Giết!
Chiến!
Không nhiều lời, không tới ba phút, trận đại chiến đã nổ ra.
Cái gọi là chiến tranh thực sự quá tán khốc, mạng người như cỏ rác, chỉ một chữ “thảm” cũng chưa thể nói hết được sự khốc liệt của chiến tranh.
“Thú vị đấy”, Lôi Ma Quân đứng trrên hư thiên của Bắc Chấn Thương Nguyên lại lần nữa cười u ám như thể có thể trông thấy cảnh tượng đại chiến ở cách đó không biết bao nhiêu dặm.
“Ta thích nhìn cảnh tượng các ngươi vật lộn trong đau đớn”, Cửu U Ma Quân cười rùng rợn, ánh mắt loé lên u quang.
“Cứ thế xông lên tấn công thì vô vị quá, truyền lệnh cho Thiên Ma đại quân, không phải ép vội làm gì, cho bọn chúng có cơ hội thở, cảnh tượng kì diệu này sẽ thật sự thú vị”.
“Như vậy mới thú vị sao?”, Địa Ma Quân chưa nói xong thì đã cau mày đánh một chưởng vào hư thiên.
Vù!
Trên hư thiên có một đao mang màu vàng kim chém ra, nguy cơ tiềm ẩn, có uy lực huỷ thiên diệt địa cả hư thiên đều bị chém toạc.
Phụt!
Ngay sau đó, một chưởng của Địa Ma Quân cũng bị nhát đao kia trảm tan, cho dù với sức chiến đấu của ông ta thì cũng bị đánh tới mức xương cốt gãy lìa, điều kì lạ đó là ông ta lại không nhìn thấu được ai là kẻ ra tay.
Đứng lại.
Cửu U Mặc Tướng hắng giọng lạnh lùng, ông ta vươn tay ra che trời, muốn tóm được kẻ đang đánh lén kia.
Rầm!
Bầu hư thiên vụn vỡ nhưng bàn tay của ông ta lại chẳng bắt đuọc gì, người trong bóng tối kia biến mất vô hình.
“Hố đen không gian”, Địa Ma Quân cười tôi độc nhìn vào hư thiên kia.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!