“Các ngươi có biết vì sao trước kia tu vi của Diệp Thành có thể giết cả hàng chục triệu tu sĩ không còn đường về không?”, kẻ mặc y phục tím tìm một chỗ ngồi xuống, nhàn nhã ngả người nhìn Phệ Hồn Vương và Thị Huyết Diêm La.
“Vì sao?”, Phệ Hồn Vương và Thị Huyết Diêm La nheo mắt.
“Lúc đó hắn ở trạng thái không chết không bị thương”, kẻ mặc y phục tím cười cợt nhả.
“Trạng thái không chết không bị thương?”, Phệ Hồn Vương và Thị Huyết Diêm La nhìn nhau cau mày.
“Chẳng trách”, Phệ Hồn Vương hắng giọng lạnh lùng, “chẳng trách mà giết thế nào cũng không khiến hắn chết được”.
“Trạng thái không chết không bị thương trong lời mà ngươi nói là chỉ điều gì? Một loại bí thuật?”, Thị Huyết Diêm La nhìn thẳng vào kẻ mặc y phục tím.
“Là gì không quan trọng”, kẻ mặc y phục tím cười u ám, “quan trọng là trạng thái đó có thể mở được một lần chưa chắc đã có thể mở được lần thứ hai, không có trạng thái đó thì sao hắn có thể giết được bao nhiêu tu sĩ như vậy?”
“Hình như ngươi rất hiểu hắn?”, Phệ Hồn Vương nhìn kẻ mặc y phục tím.
“Không hẳn là hiểu”, hắn ta cười tôi độc, “chỉ là bản tôn sống lâu hơn các ngươi một chút nên biết nhiều hơn chút thôi”.
“Vậy ngươi rốt cục là ai?”
“Ta là ai không quan trọng”, kẻ mặc phục tím càng tỏ ra bí hiểm, “quan trọng đó là bản tôn có thể giúp các ngươi diệt Diệp Thành, nếu như chư vị đồng ý thì diệt Thiên Đình ở Nam Sở cũng không phải không thể”
“Khẩu khí cũng không vừa”, trong mắt Thị Huyết Diêm La và Phệ Hồn Vương loé lên ánh sáng sắc lạnh.
“Thánh Tử của Sát Thủ Thần Triều sẽ đấu với hắn ở Đông Lăng Cổ Uyên, đó chính là mộ phần của hắn”, kẻ mặc y phục tím càng tỏ ra tường tận, “cái đầu của hắn chính là món quà mà bản tôn tặng các ngươi”.
“Vì sao ngươi lại giúp chúng ta?”, Thị Huyết Diêm La lên tiếng hỏi.
“Không vì sao cả”, kẻ mặc y phục tím nói rồi toàn thân trở nên hư ảo, sau đó biến mất, “bản tôn thích thiên địa phân tranh, màu sắc đẫm máu đó tuyệt đẹp làm sao”.
Đêm khuya, Diệp Thành và Thái Hư Cổ Long đứng trên một đỉnh núi.
Không sai, cả hai đi mất vài ngày, các thế lực lớn ở đại sở ngoài Thị Huyết Điện và liệt đại chư vương ra thì về cơ bản chúng đều đã đi một vòng, vả lại mỗi nơi chúng đi qua đều bội thu.
“Thu hoạch ngoài mong đợi”, Diệp Thành cười đắc ý.
“Ngày mai chính là ngày cửu dương, ngươi ổn định trạng thái đi”, Thái Hư Cổ Long ngồi phịch xuống đất.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!