Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tiên võ truyền kỳ - Diệp Thành (full)

“Tấm bảng gỗ nhỏ trên tay các con đã lạc ấn linh hồn của các con”, Đạo Huyền Chân Nhân giải thích: “Đi đến bậc thang đá cuối cùng rồi đặt nó lên tấm bia không có chữ kia. Các bạn nhỏ à, không dễ đâu”.  

 

“Khó nhường nào chứ!”, Vương Bưu hùng hổ bước lên bậc thang, hai ba bước đã đi được mấy chục bậc.  

 

Nhưng khi tới bậc thứ chín mươi mấy, áp lực đột nhiên tăng lên, thậm chí bước chân cậu nhóc cũng nặng nề hơn rất nhiều, giẫm lên bậc thang phát ra tiếng uỳnh uỳnh, khuôn mặt cậu đỏ bừng, lúc này cậu mới thực sự hiểu được sự kỳ lạ của cầu thang đá.  

 

“Như các con thấy đấy, trên bậc thang có cấm chế”, Đạo Huyền Chân Nhân nhìn Vương Bưu rồi lại nhìn về phía Tịch Nhan, Hổ Oa: “Mỗi khi bước lên một bậc, áp lực sẽ tăng thêm một phần”.  

 

“Ra là vậy!”  

 

“Bây giờ thử thách chính thức bắt đầu”, Đạo Huyền Chân Nhân vẫy tay: “Các con đi đi”.  

 

Ông vừa dứt lời, hơn ba nghìn đệ tử thế hệ Huyền Tự đều hít sâu một hơi, bước lên bậc đá.  

 

Giống như Vương Bưu, mới bước lên họ vẫn chưa cảm nhận được áp lực gì, nhưng như Đạo Huyền Chân Nhân nói, mỗi khi bước thêm một bậc, áp lực lại tăng thêm một phần, bước chân họ cũng dần trở nên nặng nề hơn.  

 

Oa!  

 

Đi được hơn chín mươi bậc, Vương Bưu đã mệt thở không ra hơi, cậu dứt khoát ngồi luôn xuống, mồ hôi đầy đầu, cầu thang đá áp chế mọi thứ, dù là linh lực hay chân nguyên đều như bị áp chế hết.  

 

Phía sau đã có rất nhiều đệ tử đi lên, thấy Vương Bưu thở hổn hển thì đi tới vỗ vai cậu.  

 

Xuỳ!  

 

Vương Bưu khinh thường, hít mạnh một hơi rồi lại đứng lên.  

 

Bậc thứ một trăm của thang đá có một chướng ngại, ba nghìn năm trăm đệ tử thì có hơn một trăm đệ tử bị đẩy xuống.  

 

Bậc thứ hai trăm lại có một chướng ngại, hai trăm đệ tử đã dừng bước.  

 

Bậc thứ ba trăm vẫn có một chướng ngại, hơn ba trăm đệ tử bất lực rút lui.  

 

Bậc thứ bốn trăm vẫn có chướng ngại, hơn năm trăm đệ tử buồn bã bỏ cuộc.  

 

Bậc thứ năm trăm của thang đá, tám trăm đệ tử gian nan tiến thêm một bước.  

 

Bậc thứ sáu trăm có gần một nghìn đệ tử nhìn trời than thở, quay lưng rời đi.  

 

Bậc thứ bảy trăm có hơn ba trăm đệ tử bị loại.  

 

Bậc thứ tám trăm lại có hơn một trăm đệ tử bất lực lắc đầu.  

 

Tới bậc thứ chín trăm chỉ còn lại hơn hai trăm đệ tử, hơn chín phần mười đã ngồi trên bậc thang thở hổn hển, mặt đỏ phừng phừng, cảm giác như lưng đeo cả ngọn núi lớn.  

 

Ruỳnh! Ruỳnh! Ruỳnh!  

 

Khi mọi người đang nghỉ ngơi thì tiếng ruỳnh ruỳnh tiếp tục vang lên, chậm rãi mà nhịp nhàng, có thể là thân thể quá nặng, cũng có thể là áp lực quá nặng khiến bước chân cũng trở nên nặng nề, mỗi khi đặt chân xuống là lại có tiếng ruỳnh ruỳnh vang lên.  

 

Đó là Hổ Oa và Tịch Nhan, hai cô cậu sánh vai đi cùng nhau, mỗi bước một bậc thang, vượt qua bậc thứ chín trăm, đi thẳng đến cuối cùng.  

 

“Mẹ kiếp, hai người này lợi hại thế!”, Vương Bưu ngoác miệng.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!