Phía đông bắc!
Lại về phía tây!
Trong đại điện của Hằng Nhạc Tông, Hồng Trần Tuyết vẫn nhìn thái cổ tinh thiên và liên tục chỉ phương hướng cho phía Diệp Thành.
Lại nhìn lên thái cổ tinh thiên, vì sao đại diện cho kẻ mặc hắc bào kia vẫn sáng lấp lánh, còn những vì sao đại diện cho phía Diệp Thành mặc dù cũng có màu vàng nhưng ánh sáng lai nhạt hơn.
Kẻ mặc hắc bào rất giảo hoạt như thể nhìn thấu huyền cơ của Nam Sở, hắn đã biết trước có người dùng bí thuật thông thiên để nhìn thấy mình cho nên mới di chuyển khắp mọi hướng khiến Diệp Thành và các phân điện của Thiên Đình phải truy đuổi đến mệt người.
Ngày ngày trôi qua.
Cuộc truy đuổi này cứ thế kéo dài hai ngày trời, cả hai bên vẫn chưa đối mặt với nhau.
Màn đêm buông xuống, kẻ mặc hắc bào dừng chân trên rặng núi rậm rạp.
Hắn ta đứng giữa hư thiên, hắc bào không có gió cũng tự tung bay, cơ thể lúc ẩn lúc hiện, xung quanh còn có từng luồng ma sát bao quanh, trông hắn không khác gì một vị Vương đang đứng từ trên cao nhìn xuống thiên địa này, trong đôi mắt hỗn độn kia chốc chốc còn có dị tượng thây núi biển máu xuất hiện.
“Vị tiền bối này không phải là người Nam Sở nhỉ?”, giọng nói chậm rãi vang lên, Diệp Thành từ từ đi tới từ trong bóng tối.
“Hoang Cổ Thánh Thể”, nhìn Diệp Thành, kẻ mặc hắc bào cười u ám: “Chỉ đáng tiếc ngươi chỉ là một nửa Hoang Cổ Thánh Thể”.
“Đây là lần đầu tiên ta gặp một người chạy nhanh như ngươi”, giọng nói chậm rãi lại vang lên, Thái Hư Cổ Long cũng đi tới.
“Thái Hư Cổ Long Tộc”, kẻ mặc hắc bào lại cười quỷ dị, “xem ra hôm nay được định sẵn là ngày bội thu rồi”.
“Vậy phải xem tiền bối có bản lĩnh này không đã”, giọng nói đầy bá khí chấn động khắp thương không, Đao Hoàng xuất hiện, phía sau ông ta chính là Độc Cô Ngạo.
Sau đó, Thiên Tông Lão Tổ, Gia Cát Vũ và phía Chung Giang cũng sát phạt tới, sau đó là Phục Linh, Cơ Tuyết Băng và phía Thượng Quan Hàn Nguyệt, đến cả Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân cũng lần lượt sát phạt về phía này.
Có điều vẫn chưa hết.
Hư thiên từ các phương liên tục có bóng người bay tới, chính là điện chủ của chín phân điện, môn chủ của tám mươi mốt thành ở Thiên Đình cùng các lão tổ của nhiều thế gia, ai ai cũng có tu vi ở cảnh giới Chuẩn Thiên, lại thêm phía Diệp Thành, tất thảy phải hơn nghìn người.
Hàng nghìn tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên, trận thế khổng lồ choán ngợp cả không gian khiến kẻ mặc hắc bào bị bao vây cả trước và sau, cả hai bên trái phải.
“Huyền Linh Chi Thể, Đạo Linh Chi Thể”, kẻ mặc hắc bào liếc nhìn tứ phía, ánh mắt hắn dừng lại trên người Cơ Tuyết Băng và Thượng Quan Hàn Nguyệt, hắn cười dị thường: “Không ngờ chỉ một vùng đất nhỏ bé này mà lại ẩn chứa bao nhiêu huyết mạch đặc biệt như vậy, thật khiến người ta phải bất ngờ”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!