Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

 “Cô còn định đi theo ta bao lâu nữa?”, không biết đến lúc nào hắn mới lên tiếng, giọng nói đã hơi khàn.  

 

Dứt lời, không gian không xa sau lưng hắn khẽ rung lên.  

 

Giây tiếp theo, một bóng dáng xinh đẹp bước ra từ không gian ấy, quan sát kỹ hơn thì phát hiện chính là Hạo Thiên Thi Nguyệt.  

 

“Ngươi biết ta đi theo ngươi từ lâu rồi à?”, Hạo Thiên Thi Nguyệt mím môi, nhìn Diệp Thành thử hỏi.  

 

Diệp Thành không nói gì, vẫn yên lặng nhìn bầu trời.   

 

Sự im lặng của hắn khiến Hạo Thiên Thi Nguyệt hơi ngượng ngùng, cảm thấy câu hỏi lúc trước của mình thật nực cười.  

 

Hắn là ai? Thánh chủ Thiên Đình uy chấn thiên hạ, cao thủ vô song cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh phong thực thụ.  

 

Mà cô chỉ là cảnh giới Không Minh, đi theo một cách đầy sơ hở như thế này thì với tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên bình thường cũng có thể dễ dàng cảm nhận được, huống chi là Diệp Thành đã từng đánh bại cả triệu quân tu sĩ.  

 

Cô chầm chầm đi tới, đứng cạnh Diệp Thành rồi cũng ngửa mặt lên nhìn hư thiên giống hắn: “Ngươi đang nhìn gì vậy?”  

 

“Nhìn xem ông trời tàn nhẫn định chơi đùa chúng ta đến khi nào”, Diệp Thành hờ hững đáp.  

 

“Chơi… Chơi đùa chúng ta?”, Hạo Thiên Thi Nguyệt sững sờ, ngơ ngác không hiểu Diệp Thành đang nói gì.  

 

“Cô về đi!”, Diệp Thành dời mắt nhưng không giải thích nhiều mà tiếp tục bước đi trên vùng đất rộng lớn.  

 

Hạo Thiên Thi Nguyệt khẽ gật đầu, dù ngoài miệng đồng ý nhưng cô vẫn đi theo bước chân Diệp Thành, hắn đi nhanh thì cô đi nhanh, hắn đi chậm thì cô đi chậm, hơn nữa cả đoạn đường đều nhìn trái ngó phải, không biết là đang giả ngốc hay vốn ngốc thật.  

 

Ôi!  

 

Đến một lúc nào đó cô bỗng kêu lên, có lẽ là đi quá nhanh lại không phát hiện Diệp Thành đã dừng bước, vì thế cô đâm sầm vào lưng hắn.  

 

Thân xác của Hoang Cổ Thánh Thể cứng rắn nhường nào, tuy bằng xương bằng thịt nhưng cô va vào người hắn vẫn thấy như va phải tấm thép, trán tím lên, cô không chỉ thấy xấu hổ mà còn rất đau.  

 

“Ngươi dừng lại cũng không nói môt tiếng”, Hạo Thiên Thi Nguyệt không ngừng xoa trán.  

 

Nhưng Diệp Thành không đáp lại lời oán than của cô.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!