“Đại Sở thật lắm nhân tài!”, rất nhiều lão tu sĩ cảm thán: “Diệp Thành chết lại xuất hiện Diệp Tinh Thần, nhưng nói ra thì Diệp Tinh Thần vẫn còn kém Diệp Thành một chút”.
“Xem ra hôm nay bọn họ đánh không chết không thôi đây!”
“Nào nào nào, nhường đường cho chúng ta một xíu đi”, trong tiếng thảo luận, ba người chen lấn xô đẩy đi vào, ba người này chẳng phải chính là Vi Văn Trác, Ly Chương và Triệu Tử Vân sao?
“Đến muộn rồi, họ đã bắt đầu đánh nhau”, ba tên mặt dày vẫn chưa phát hiện những khuôn mặt già nua đen sì xung quanh.
“Đừng chen nữa, hết chỗ rồi”, chẳng mấy chốc, bên cạnh truyền đến tiếng mắng lớn nhưng sau đó hắn ta đã bay ra ngoài, rất xa rất xa.
“Oa…”, người từ tứ phía nhìn lên bầu trời, lúc này ánh mắt mới nhìn vào người vừa tới, quan sát một lúc thấy hắn đeo mặt nạ, ai cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Vị đạo hữu này, ta đánh giá ngươi rất cao đấy”, Vi Văn Trác nhìn Diệp Thành với vẻ mặt nghiêm túc.
“Ta cũng đánh giá ngươi rất cao”, Diệp Thành đáp nhưng ánh mắt lại nhìn vào dãy núi.
Ở đó, đạo thân Tinh Thần với Hoắc Tôn đang chiến đấu kịch liệt.
Khung cảnh trận chiến giữa hai người rất hùng tráng, từng ngọn núi khổng lồ hoá thành tro bay dưới sự chú ý của mọi người.
Khắp người đạo thân Tinh Thần toàn là máu, xương cốt lộ ra ngoài, trước ngực còn có một vết thương sâu đang chảy máu trông rất đáng sợ.
Tuy hắn đã có chín phần sức chiến đấu của Diệp Thành nhưng dù sao cũng là ngoại lực, hắn không có thân xác Thánh thể bá đạo của bản thể, không có ngoại đạo pháp tướng mạnh mẽ như bản thể, chỉ dựa vào hai điểm này đã chẳng bằng Hoắc Tôn.
So với hắn, Hoắc Tôn cũng chẳng khá hơn là bao, toàn thân chật vật, trên người có rất nhiều vết kiếm, đặc biệt là sau lưng đã có một vết chém sâu hoắm, còn có thể nhìn thấy xương sống phát sáng, trông rất đáng sợ.
“Cởi mặt nạ của ngươi xuống”, tiếng hét của Hoắc Tôn rung chuyển bầu trời, một tay hắn tạo quyết ấn, Thái Âm Thần Biển hoá thành chín con cự long, lao thẳng về hướng đạo thân Tinh Thần.
“Có bản lĩnh thì tự đi mà cởi”, đạo thân Tinh Thần hừ lạnh, hắn vẫn mạnh mẽ như thế, tay cầm Kim Long Đao, một đao chém được năm con cự long, vung tay một quyền đập nát bốn con còn lại.
“Hôm nay ta sẽ giết ngươi”, Hoắc Tôn bước lên trời, chém một đao kim mang không gì bì được từ trên trời xuống.
“Chỉ dựa vào ngươi?”, đạo thân Tinh Thần gầm lên, không lùi mà tiến, hắn cũng bay lên trời, một đao chém vỡ kiếm mang của Hoắc Tôn.
Trấn áp!
Hoắc Tôn tái hiện thần thông cái thế, huyễn hoá ra Thái Âm Thần Cảnh nặng như núi, lăng thiên đè sập nửa bầu trời.
Phụt!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!